(8)
Em nghe thấy ai đó thì thầm gọi tên anh, nhưng khi quay lại, em chỉ thấy đơn độc mình em. Và rồi, em nhận ra chính là trái tim em đang bảo với em rằng: em nhớ anh.
(Khuyết danh)
...
11 năm sau, trường trung học Surval Montreux.
Một thiếu nữ mặc chiếc váy màu trắng đang ngồi dưới gốc cây cổ thụ, tay cầm quyển sách nhưng mắt đã nhắm lại từ khi nào. Làn gió nhè nhẹ thổi qua mái tóc xoăn tự nhiên mềm mại của cô, khuôn mặt nhỏ kiều diễm tựa như búp bê. Đôi lông mày thanh tú như ngọn núi mùa xuân, lông mi cong dài, chiếc mũi thẳng tắp nhỏ nhắn cùng với đôi môi anh đào hồng tự nhiên không chút son phấn, tất cả tựa như bức tranh điêu khắc hoàn mĩ khiến cho thiên nhiên còn phải ghen tị.
Trầm Uyển đang chăm chỉ đọc sách, nhưng cô đã thiếp đi từ lúc nào không hay. Lúc đó Jessica, một cô bạn người Anh của Trầm Uyển chạy tới, thấy cô đang ngủ ngon cũng không nỡ gọi. Nhưng cuối cùng cô nàng cũng khẽ đập đập Trầm Uyển.
- Uyển à, mau dậy thôi.
Trầm Uyển nghe thấy tiếng gọi liền nhíu mi tâm lại, cô từ từ mở mắt nhìn Jessica, thấy cô nàng đang cười hớn hở khiến cô không khỏi nhíu mày:
- Sao mình lại ngủ ở đây được nhỉ?
Trầm Uyển nhìn thấy mình cầm trên tay quyển sách mới nhận ra thì ra mình đã ngủ say dưới gốc cây. Thật là đãng trí quá mà.
Jessica tươi cười hớn hở:
- Mau dậy rồi về phòng sửa soạn đi, chúng ta sắp được đón một đoàn nam sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-tinh/154780/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.