Với một tốc độ tên lửa mà hai anh chị đã tới cục dân chính, thành công đăng kí kết hôn. Cẩm quyển sổ kết hôn trên tay, một người thì buồn bực còn một người thì vui vẻ. À không phải là, một người buồn bực còn ba người vui vẻ.
Thời Tư Nghiên nhìn sổ kết hôn trên tay, cô thở dài một cái. Còn vừa dứt hơi thì đã bị Tạ Cẩn Hi lấy luôn quyển sổ ấy, cất cùng với sổ của anh vào túi áo ngực.
Cô bị lấy mất liền đưa tay muốn đòi lại “ Tạ Cẩn Hi, anh làm gì vậy? Trả cho em”
Tạ Cẩn Hi vẫn ung dung, dắt tay hai đứa nhóc “ Để anh cất hộ em”
Rồi anh ta lại cúi xuống nhìn Nem Nem và Niệm Niệm, cười một cái “ Vậy là yên tâm rồi nhé”
Vậy là ai yên tâm? Anh yên tâm là vợ anh sẽ không chạy nữa chứ hai đứa trẻ này thì có gì để yên tâm hơn anh đâu chứ. Thôi thì cứ gật cho ba nó yên lòng.
Như nhớ ra chuyện gì, Nem Nem lại lên tiếng nhắc “ Vậy khi nào chúng ta về Trấn Giang vậy ba, mami”
Tự nhiên lại nhắc về Trấn Giang, không lẽ Thời Tư Nghiên lại tính xách con bỏ trốn tiếp? “ Hửm? Sao lại tới đó?”
Niệm Niệm đang đi bên cạnh vội trả lời “ Anh Nem Nem nói muốn về Trấn Giang thăm cụ ngoại Thời và tới Văn Trang cưỡi ngựa”
Mấy đứa trẻ nhắc cô mới nhớ, đang đi phía sau cô phải vội nhanh bước lên cạnh họ “ À đúng rồi. Tạ Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-thuong/3390357/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.