Cuối ngày hôm đó, Tạ Cẩn Hi cũng được ra viện. Thời Tư Nghiên tỏ ý muốn cùng Nem Nem quay trở về Vân Lâu ở, nhưng một hai Tạ Cẩn Hi muốn cô qua Vân Cảng để tiện bề chăm sóc anh và con gái.
Hết nửa ngày trời, Thời Tư Nghiên cũng phải đồng ý. Cô chuẩn bị qua chút đồ cho cô và Nem Nem rồi mới cùng Tạ Cẩn Hi về Vân Cảng.
Vừa vào đến nhà, cô bé con Niệm Niệm đã đứng đợi sẵn, chỉ cần cửa vừa mở cô nhóc đã phóng ra, ôm lấy Thời Tư Nghiên, miệng cười toe toét “ Mamiii”
Tạ Cẩn Hi đã gọi điện nói qua mọi chuyện cho Niệm Niệm biết, làm cô bé cứ háo hức chờ đợi mãi. Vừa sáng đã thức dậy chọn bộ đồ xinh xắn nhất của mình, phải tạo ấn tượng cực đáng yêu với mami của cô nhóc.
Thời Tư Nghiên cúi xuống, ôm lấy cô bé con vào trong lòng một lúc lâu rồi mới chịu buông ra, hôn vào má cô bé “ Bảo bối nhỏ của mami”
Cô bé cũng hôn lại vào má cô một cái “ Vậy là hai người sẽ tới đây ở đúng không mami?”
Khẽ gật đầu, cô xoa xoa đầu cô bé “ Đúng vậy, chúng ta sẽ ở lại đây một khoảng thời gian”
Cô lại nhìn quanh căn nhà một lượt, không biết tên này sẽ để cô ngủ ở đâu đây “ Tạ Cẩn Hi, phòng của tôi và Nem Nem ở đâu?”
Tạ Cẩn Hi nhìn người phụ nữ vừa hỏi mình, anh ta không biết cô ngốc thật hay giả ngốc nữa “ Nem Nem sẽ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-thuong/3390353/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.