Cả hai cùng bước đi trên con đường xung quanh toàn là hoa đang đùa nở. Mọi cảnh vật ở đây tạo nên một khung cảnh rất là nên thơ.
Tạ Cẩn Hi đang đi bên cạnh bỗng đột nhiên lên tiếng hỏi “ Nghiên Nghiên, chuyện eo của em là sao?”
Người đang đi bên cạnh anh ta có chút khựng lại, rồi tiếp tục bước “ Lúc làm luận án thạc sĩ, em có gặp tai nạn, từ đó làm eo bị trấn thương. Nhưng mà không có gì đáng ngại”
Vẫn giữ một phong thái điềm đạm đến mức ảm đạm, Tạ Cẩn Hi đáp lại “ Sau khi quay về, anh sẽ tìm bác sĩ riêng cho em”
Cũng đã tới trước cửa vào của nông trại rồi. Nói đây là nông trại nhỏ thôi thì thật không phải, tại đây được phân khu rõ ràng, bên nào là những cây trồng theo mùa, bên nào là cây trồng lâu năm.
Đứng trước không gian rộng lớn như vậy, Tạ Cẩn Hi mới quay sang người bên cạnh “ Em muốn tới chỗ nào trước? Qua vườn dâu hay sang chỗ lê, táo?”
Đắn đo suy nghĩ một hồi, cô vốn dĩ là người không thích lựa chọn, nhưng nếu cho cô lựa thì cô vẫn chọn được “ Vậy qua vườn nho trước đi, em thích nho”
Là liên quan đến gợi ý của Tạ Cẩn Hi dữ chưa? Hỏi muốn hái dâu hay sang hái táo, lê thôi mà lại thành ra sang vườn nho. Thôi thì chỉ cần cô nói thích thì anh cũng chiều hết. Cầm sẵn lấy một chiếc giỏ tre, rồi anh ta bỏ đi phía trước “ Được, vậy sang vườn nho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-thuong/3390327/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.