Vào trong căn phòng của Măng Măng, thấy cậu đã nằm ngay ngắn trên giường rồi, lại còn để sẵn quyển truyện ở bên cạnh mình, Thời Tư Nghiên không thể không ngầm cảm thán, đúng là cậu út như nào, cháu như nấy.
Bước tới chỗ giường ngủ của cậu bé, cô ngồi xuống bên cạnh giường, cầm lấy quyển truyện “ Lại còn chọn sẵn truyện rồi cơ đó?”
Cậu nhóc ra vẻ đắc ý lắm, liền nhích lại ôm lấy ngang eo của Thời Tư Nghiên “ Đương nhiên rồi, em đã đặc biệt chọn đó”
Chỉnh lại tư thế của cậu nhóc, để cậu nằm gọn trong lòng của mình “ Vậy chúng ta bắt đầu nhé Măng Măng?”
Gật gật cái đầu nhỏ của mình, Măng Măng đáp lại “ Bắt đầu thôi nào”
“ Vậy được, chúng ta bắt đầu nhé. Ngày xửa ngày xưa, có một chàng trai nọ …..” Một người hăng say kể, một người chú ý nghe, cứ như vậy, tới khi Thời Tư Nghiên đọc được 2/3 quyển truyện thì Măng Măng đã ngủ say từ lúc nào.
Để cậu nhóc nằm ngay ngắn lại, cô còn lưu luyến xoa xoa cái má bầu bĩnh, đúng là trẻ con đáng yêu nhất là lúc ngủ mà.
Cô gấp quyển truyện lại, để lên bàn. Từ từ đứng dậy rồi còn cẩn thận chèn lại chăn cho cậu bé, nhìn nhóc con dễ thương này đang say ngủ, cô không nhịn được mà cúi xuống, hôn chóc một cái vào má bánh bao ấy rồi mới đi ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Xử lý xong cháu rồi, giờ tới cậu út của tên nhóc này. Thở dài lắc đầu, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-thuong/3390324/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.