Trời dù đã vào cuối đông rồi nhưng vẫn rất nhanh tối. Chưa đến 18h mà bóng tối đã bao chùm mọi nơi rồi.
Được buổi về sớm, Thời Tư Nghiên được dịp trổ tài nữ công gia chánh. Cô tắm rửa cho Măng Măng xong, cô cũng đã chuẩn bị một bàn đồ ăn chỉ đợi Tạ Cẩn Hi về để cùng dùng bữa.
Đồng thời, cô cũng đã tính toán cho mình một kế hoạch, phải tranh thủ trong lúc ở đây mà thực hiện mới được.
Thấy trời đã tối đen rồi, mà người kia vẫn chưa về, lại nhìn đống đồ của mình còn chưa xếp dọn xong. Nhìn qua Măng Măng nhỏ, thấy cậu bé đang rất rảnh dỗi, cô liền tiến lại ngồi xuống bên cạnh “ Măng Măng, em có nhìn thấy đống đồ kia không?”
Măng Măng đang ngồi nghịch mấy món đồ chơi của mình, nghe thấy Thời Tư Nghiên nói vậy liền nhìn qua đống đồ đang ngổn ngang “ Măng Măng thấy, là đồ của chị sao?”
Thời Tư Nghiên làm bộ thở dài mệt nhọc “ Đúng vậy đó, chị tắm cho Măng Măng rồi nấu cơm, nên vẫn chưa dọn xong. Thật là mệt mà”
Bỏ đồ chơi trên tay xuống, cậu nhóc ôm lấy tay của cô “ Vậy phải làm sao? Hay để Măng Măng giúp chị”
Đúng là trẻ con dễ dụ, cô đưa tay nhéo vào cái má bánh bao ấy “ Măng Măng có thể giúp chị ư?”
Gật đầu liên hồi, nhìn thấy chị Nghiên Nghiên của mình nhiều việc như vậy sao cậu nhóc có thể không giúp chứ. Cậu nhóc đứng dậy trước mặt cô, chống nạnh ra vẻ “ Đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-thuong/3390322/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.