Kinh thị hiếm khi có mưa dông, nhưng cứ hễ mưa là sẽ kéo dài rất lâu. Ôn Sơ lau khô mái tóc bước ra, sấm sét bên ngoài khiến ánh đèn trong phòng cũng rung lên theo từng tiếng sấm rền.
Cô rúc người vào sofa, vừa vò mái tóc còn ướt vừa bật tivi, để âm thanh trong chương trình át bớt tiếng sấm. Cô cầm kịch bản lên định đọc, nhưng chẳng tập trung được mấy dòng.
Chớp lóe lên ngoài cửa sổ sau lưng, Ôn Sơ đành đặt kịch bản xuống, cầm máy sấy lên sấy tóc thật nhanh.
Màn hình điện thoại trên bàn trà bật sáng.
Hàn Phi nhắn tới: “Mưa to thế này, cô về khách sạn chưa?”
Ôn Sơ rảnh một tay, trả lời: “Về rồi.”
Hàn Phi: “Sợ không?”
Ôn Sơ hơi ngập ngừng, nhắn lại: “Không. Tôi đang xem tivi.”
Hàn Phi: “Thật à?”
Ôn Sơ: “Ừ.”
Bên kia im lặng vài giây, sau đó Hàn Phi gửi tiếp: “Tôi qua đó nhé?”
Ôn Sơ hơi ngạc nhiên, hỏi: “Anh có công việc bên này à?”
Phía Hàn Phi vẫn lặng thinh.
Thấy anh không trả lời, Ôn Sơ đặt điện thoại xuống, cũng chẳng muốn đoán xem câu đó của anh ta là có ý gì. Cô ngước nhìn màn hình tivi, đúng lúc đang chiếu bộ phim “Phong Nguyệt Vãn” mà cô từng đóng với Khương Nhiên. Rõ ràng mới cách đây không lâu, vậy mà cảm giác như đã trôi qua nửa thế kỷ. Hiện tại cô đã hoàn thành hai bộ phim truyền hình, một bộ điện ảnh, sắp tới sẽ vào đoàn mới, bắt đầu một câu chuyện khác.
Mái tóc vẫn chưa khô hẳn, ngoài cửa sổ, sấm chớp nối tiếp không dứt.
Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-the-ban-tiet-bach-thai/4097630/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.