Sáng sớm hôm sau.
Chuông cửa vang lên.
Ôn Sơ vừa tập xong yoga, đứng dậy ra mở cửa. Ngoài cửa là Cố Trình, bên cạnh anh còn có một xe đẩy thức ăn. Anh nói với nhân viên phục vụ: “Cô xuống trước đi.”
“Vâng ạ.” Nhân viên rời đi.
Cố Trình nắm lấy tay cầm xe, nói: “Ăn sáng thôi.”
Ôn Sơ tựa vào khung cửa, nhìn thẳng vào mắt anh.
Giọng anh ôn hòa: “Hợp đồng ký xong chưa?”
Ôn Sơ lạnh nhạt: “Ký rồi.”
“Ừ.”
Anh lại hỏi: “Anh vào trong được không?”
Trong giọng nói mang theo chút do dự. Ôn Sơ nắm lấy xe đẩy, ngẩng mắt nhìn anh: “Không cần đâu.”
Cố Trình nhìn cô mấy giây, cầm ly sữa trên xe đưa cho cô. Ôn Sơ đón lấy, uống một ngụm. Cổ áo anh khẽ mở, bàn tay đưa lên vén sợi tóc rơi trước trán cô.
Ôn Sơ nghiêng mặt, đầu ngón tay anh lướt qua để lại hơi ấm trên má cô. Anh nói: “Mười giờ anh bay về Kinh thị, sắp Tết rồi, đoàn phim các em không nghỉ, đến lúc đó anh sẽ qua đây cùng em đón năm mới.”
Ôn Sơ ngẩng mắt: “Không cần.”
Cố Trình nói: “Hai ngày này đóng phim nhớ chú ý an toàn.”
Ôn Sơ ôm ly sữa bằng cả hai tay, có chút thất thần.
Cố Trình nâng cằm cô lên, mắt cúi xuống: “Anh có thể hôn em không?”
Ôn Sơ khẽ động.
Cố Trình dường như bắt được tín hiệu, liền cúi xuống hôn môi cô, dây dưa một lúc. Ôn Sơ đưa tay đẩy anh ra. Cô ghét việc anh luôn muốn khơi dậy khao khát trong cô giống như trước kia. Cô lập tức kéo xe đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-the-ban-tiet-bach-thai/4097610/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.