“Xin lỗi thì sao, thương hiệu T có chịu quay lại không?” Tề Viện chống tay vào ghế, giọng đầy chất vấn.
Thư My lắc đầu: “Khó lắm, nhưng ít ra sẽ không thảm thêm nữa.”
Cô ta khẽ hỏi: “Chẳng lẽ em lại không rõ thực lực của nhà họ Cố sao? Chỉ riêng việc Cố Trình có quan hệ tốt với các công tử của những gia tộc khác cũng là chuyện nên đề phòng rồi.”
Tề Viện hất mạnh chiếc ghế, “rầm” một tiếng rơi xuống đất. Cô ta nghiến răng nói: “Trước kia em chưa bao giờ nghĩ đến những chuyện này. Em làm gì, đa phần cậu ta đều đứng ra bảo vệ em. Nhà họ Cố cũng không hề sắp đặt gì trong giới giải trí, chỉ có mỗi Tinh Diệu, trước còn suýt bị ông cụ Cố gạt bỏ, là Cố Trình tự mình giữ lại. Còn về Tinh Diệu, em trước nay hoàn toàn chẳng để tâm, nó chỉ là một công ty ngoài rìa, ai mà ngờ được…”
Thư My khoanh tay, lặng lẽ nhìn Tề Viện vài giây: “Nếu Tinh Diệu vốn có sẵn tài nguyên, nhưng chưa từng dùng cho em, em đoán là vì sao?”
“Vì sao ư? Làm sao em biết được.” Tề Viện cười nhạt, “chắc đột nhiên dở chứng nổi điên thôi.”
“Không phải.” Thư My bình tĩnh nhìn Tề Viện, “chị còn nhớ hợp đồng của Ôn Sơ thực ra chỉ còn hai năm. Có khả năng là do Tinh Diệu, và việc Cố thiếu giữ lại Tinh Diệu, là để chờ đến khi hợp đồng của Ôn Sơ hết hạn, rồi mới dành những tài nguyên giữ được đó cho cô ta.”
“Cái gì?” Tề Viện ngẩn người.
Thư My bước đi qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-the-ban-tiet-bach-thai/4097606/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.