“Em… em có.” Trợ lý Tiểu Chỉ rụt rè giơ tay, tay kia nắm chặt lấy chiếc điện thoại. Tề Viện và Thư My đồng loạt ngoảnh lại nhìn, Thư My lập tức lao tới.
Tiểu Chỉ hoảng hốt lùi về sau. Chúc Như liền chắn trước mặt cô bé. Thư ký Lý nói với Tiểu Chỉ: “Đưa cho tôi.”
Tề Viện nghiến răng: “Lý Thiên, cậu dám.”
Ngay cả lúc này, Tề Viện vẫn giữ vẻ cao ngạo. Tiểu Chỉ vô thức lùi lại, hốc mắt đỏ hoe, là vì thấy ấm ức thay cho Ôn Sơ. Cô nhìn thư ký Lý: “Chị ta gọi tên anh, chắc chắn các người cùng một phe.”
Thư ký Lý thoáng khựng lại: “Không, tôi và cô Ôn mới là cùng một phe.”
“Lý Thiên, cậu không muốn làm việc nữa phải không.”
“Cô Tề, cậu ấy là thư ký của tôi, không phải của cô.” Giọng Cố Trình lạnh lùng vang lên. Tề Viện giật mình ngẩng đầu, thấy anh đang ôm lấy Ôn Sơ, giọng trầm lạnh giá: “Cô Tề gặp thư ký của tôi cũng nên cung kính gọi đúng chức vị của cậu ấy đi.”
Tề Viện chưa từng bị ai làm mất mặt như thế.
Cái gì mà “cô Tề gặp thư ký của tôi cũng nên…”
Huống hồ hai nhà Cố – Tề vốn là thế gia giao hảo.
Tiểu Chỉ vội đưa điện thoại cho Chúc Như, cô không tin ai khác, mà bản thân lại không giữ nổi thứ quan trọng này. Khương Nhiên, Lệ Thanh và mấy người khác tới sau, thật ra họ cũng vẫn sợ Tề Viện. Danh tiếng của cô ta trong giới vốn lẫy lừng, lại có chỗ dựa quá lớn. Trước đây, khi Khương Nhiên quay phim ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-the-ban-tiet-bach-thai/4097603/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.