Men say ập đến, nhưng đầu óc Ôn Sơ vẫn còn tỉnh táo, cô biết mình đang nói gì, chỉ là nói nhiều thì thấy mệt. Cô tựa lưng vào ghế, mơ màng ngủ thiếp đi. Chúc Như vẫn đang nhắn tin với Tịch Ninh.
Giọng Cố Trình trầm thấp vang lên: “Chị ở đâu?”
Chúc Như ngẩng lên đáp: “Khu phố cũ, phía tây thành.”
“Vậy để tôi đưa chị về trước.” Chiếc Porsche đánh lái đổi làn, hướng về phía tây thành.
Chúc Như thoáng khựng lại, liếc sang Ôn Sơ đang ngủ bên cạnh. Cô biết Ôn Sơ sống ở ngoại ô, phải đi đường cao tốc mới tới được, nên quả thực đưa mình về trước sẽ hợp lý hơn. Hơn nữa, tổng biên tập Tịch cũng đang trên đường đến, không cần lo lắng.
Rất nhanh, xe đã đến khu phố cũ.
Chúc Như xuống xe, vòng ra chỗ ghế lái, gõ nhẹ lên cửa kính, nói với Cố Trình: “Nhờ cậu chăm sóc cô ấy giúp tôi.”
Cố Trình gật đầu.
Cửa kính kéo lên, xe lại lăn bánh. Chiếc Porsche đen hướng thẳng về cao tốc. Từ gương chiếu hậu, Cố Trình nhìn thấy Ôn Sơ nghiêng đầu ngủ, mái tóc mềm mại, khuôn mặt an tĩnh.
Cô khẽ rụt vai một cái, Cố Trình liền thu tầm mắt, chỉnh nhiệt độ điều hòa. Xe tấp vào lề, bật đèn cảnh báo, anh xuống xe, lấy gối ôm ra mở, đó là cái Ôn Sơ từng mua, màu be nhạt. Anh cẩn thận mở ra, cúi người đắp lên cho cô. Cô ngủ say, mang theo mùi rượu nhè nhẹ, hơi thở đều đặn.
Cố Trình nhìn cô thật lâu, đến khi vài chiếc xe thể thao vun vút lao qua, gió thốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-the-ban-tiet-bach-thai/4097593/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.