"Có thể đem bức ảnh này tặng cho anh không!?" Lý Tôn lật xem đến một trang album, đột nhiên lấy ra một bức ảnh hướng Trần Sắc dò hỏi.
"Đương nhiên có thể. Nhưng là lão công, anh muốn ảnh chụp của em làm gì!?" Trần Sắc nghi hoặc nhìn tấm ảnh Lý Tôn chỉ, là ảnh chụp một lần Trần Sắc đi chơi, bối cảnh non xanh nước biếc thật ra rất được, chỉ có Trần Sắc là hai tay chống nạnh ngửa mặt lên trời cười to, bộ dáng vừa ngốc lại điên.Lý Tôn không nói, từ trong túi lấy ra ví tiền, đem tấm ảnh trong album rút ra, thật cẩn thận cho vào trong ví.
"Lão công........ Ai nha, không cần lại nhìn ảnh chụp, nhìn em, nhìn em!" Hành động của Lý Tôn làm Trần Sắc trong lòng một trận ngọt ngào, nhưng nhìn thấy anh vẫn nhìn chằm chằm bức ảnh kia, trong lòng cậu lại mất hứng, hai tay ôm mặt Lý Tôn xoay về phía mình.
Lý Tôn thật đúng là nghe hiểu mà thật sự nhìn chằm chằm Trần Sắc, Trần Sắc lại ngượng ngùng, ở dưới tầm mắt Lý Tôn dần dần đỏ mặt.
Trong mắt Lý Tôn hiện ra ý cười nhợt nhạt.
"Lão công!" Trước kia Lý Tôn cũng cười qua, chỉ là Trần Sắc không chú ý tới thôi. Hiện tại mặt hai người cơ hồ chạm vào nhau, Trần Sắc sẽ không lại bỏ qua nụ cười của Lý Tôn, lập tức kinh hỉ hô lên.
Lý Tôn cho dù là cười, cơ mặt cũng không có dao động quá lớn nhưng đuôi mày, khóe mắt, vẻ mặt ôn nhu lại làm tâm Trần Sắc càng ngày càng mềm mại, vươn tay ôm eo Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-than-nam-dich-thai-sac-nhan-sinh-cuoc-song-cung-nam-nhan-mat-than/1312477/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.