Lý Tôn bữa cơm này so với bình thường ăn nhiều hơn rất nhiều. Cơm nước xong, Trần Sắc đứng lên chuẩn bị thu thập bát đĩa, nhưng Lý Tôn nhìn đến miệng vết thương trên tay cậu, nói cái gì cũng không để cho cậu làm nữa.Đối với chuyện Trần Sắc chủ động giúp mình nấu cơm, tuy rằng ngoài mặt Lý Tôn không có biểu hiện kích động gì nhưng trong lòng lại cảm động muốn đòi mạng. Lý Tôn vì bản thân năm năm trước đối Trần Sắc nhất kiến chung tình mà cảm thấy vô cùng may mắn.Tiểu Sắc thật tốt! Nhu thuận, nghe lời, còn biết chủ động quan tâm săn sóc mình........ Lý Tôn thật sự là càng ngày càng thích Trần Sắc, trong lòng chỉ cần nghĩ đến cái tên Trần Sắc liền sẽ trở nên mềm mại mà ấm áp.
Buổi tối, thời điểm hai người hoan ái, động tác Lý Tôn cũng phá lệ ôn nhu, hầu hạ Trần Sắc ở trong miệng mình bắn ra một lần, lại đi liếm lộng hậu huyệt của cậu. Thân mình Trần Sắc vốn dị thường mẫn cảm, bị đầu lưỡi ướt mềm ở sau huyệt động chuyển vòng đông xát tây cọ, cảm giác tê ngứa sảng khoái thiếu chút nữa làm cậu bị liếm đến bắn. Đợi cho côn thịt thô dài cắm vào, Trần Sắc lại khóc kêu làm cho Lý Tôn thao chính mình......
Từ ngày đó, Trần Sắc liền giống như người vợ ngoan hiền, mỗi ngày vui vui vẻ vẻ làm cơm chờ Lý Tôn về nhà. Mà Lý Tôn mặc dù ngoài miệng chưa từng nói lời ngon tiếng ngọt cảm ơn Trần Sắc, nhưng trong cuộc sống thực tế lại đối với cậu càng thêm tốt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-than-nam-dich-thai-sac-nhan-sinh-cuoc-song-cung-nam-nhan-mat-than/1312474/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.