Hai người vừa mới dầm mưa.
Lục Lập Hành trên người cũng đầy bùn.
Hắn thuần thục ngồi sau bếp, trước tiên châm lửa lá thông khô bằng que diêm rồi cho vào bếp.
Sau đó bắt đầu bỏ thêm bó củi vào.
Trước là bó củi nhỏ, sau hắn bắt đầu thêm bó củi to.
Rất nhanh đã có lửa.
Lục Lập Hành đứng dậy, đem nước từ xô đổ đầy vào chiếc nồi sắt lớn.
Cố Vãn Thanh kinh ngạc cực kỳ.
Thẳng đến lúc Lục Lập Hành đi ngang qua bên người, cô mới phản ứng lại:
"Anh...Anh biết nhóm lửa à?"
Trước kia, lúc cô nấu cơm, cũng nhờ Lục Lập Hành nhóm lửa hộ.
Nhưng lần đó.
Lục Lập Hành cái gì cũng không biết, đốt nửa ngày đều không có tí lửa nào.
Hắn còn khiến cả căn bếp bốc khói mịt mù, mặt mũi bê bết tro đen từ nhọ nồi.
Thậm chí còn mắng Cố Vãn Thanh.
Nói cái gì mà một đại nam nhân, làm sao có khả năng làm loại việc này được.
Đây đều là công việc của nữ nhân.
Từ đó về sau, hắn cũng không đi vào phòng bếp một lần nào nữa.
"Này ư? Anh mỗi ngày đều nhìn em làm, nên học được."
Lục Lập Hành tùy tiện tìm một lý do lấp liếm cho qua.
"Đi nghỉ ngơi đi, chốc nữa anh gọi em."
"Thiên Thiên, cùng nhị tẩu vào nhà chơi đi."
Cô bé cũng rất vui khi thấy nhi ca đối tốt với nhị tẩu như vậy.
"Được, nhị tẩu, em đỡ chị đi nghỉ ngơi."
Cố Vãn Thanh gật đầu, ngờ vực nhìn về phía Lục Lập Hành.
Hắn hôm nay, như thế nào lại kỳ lạ vậy?
Hai mươi phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-roi-vua-song-lai-em-se-phai-sinh-con-cho-anh/1026504/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.