Mọi thứ mơ hồ dưới ánh đèn sàn. Nơi ánh sáng và bóng tối giao nhau, giữa hai người như có một ngọn sóng vô hình.
Sau khi Tiểu Viên nói xong, những lời nói đó nghe có vẻ bình thường nhưng chúng giống như một tảng đá lớn chạm vào mặt hồ, khiến cho những giọt nước bắn tung tóe.
Lúc này đã rạng sáng, những giọt nước vô hình này nổi lên và rơi xuống người cả hai, Tiểu Viên cảm thấy có một ánh mắt sâu thẳm lướt qua những giọt nước này và chiếu thẳng vào cô.
Chính xác thì ký hợp đồng này để làm gì? Không có giấy trắng mực đen, chỉ cần có ăn bữa cơm và gặp gỡ thôi sao? Vậy chuyện như đêm đầu tiên có còn xảy ra hay không?
Tiểu Viên không nói ra những câu này.
Trong khoảng lặng này, cô cảm thấy Vĩ Trang có lẽ đã biết.
Nhưng tại sao chị ta vẫn chưa trả lời?
Hay cô đã nói điều gì đó không nên nói?
Xong rồi, có phải... đã tức giận nữa không?
Cả người Tiểu Viên căng thẳng, tim đập nhanh hơn và cô đang lẩm bẩm: chạy, chạy nhanh, chạy nhanh thôi.
Cô di chuyển mình, đến lúc này mới nghe thấy Vĩ Trang lên tiếng.
Chị ta nói: "Lại đây".
Tiểu Viên sửng sốt.
Giọng điệu của Vĩ Trang không hề ép buộc hay ra lệnh, chị ta chỉ nói một câu, cho dù lời này không giống như những gì chị ta sẽ nói.
Giống như một làn khói, nhẹ nhàng tới và bao quanh cô khiến cô không thể rút lui.
Đi được vài bước, Tiểu Viên đã đến trước mặt chị ta và đứng lại.
Vĩ Trang lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-quang-ao-anh/465655/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.