Hôi tiểu thư cần mẫn phân phân chia chia ba loại đậu, sau cũng đã có phần mệt mỏi, vọt thẳng vào bồn tắm hoa hồng (ặc…),rồi mới bò lên giường tính ngủ.
Chính là nằm trên giường, lật qua lật lãi mãi vẫn ngủ không được.
Nhớ tới lúc còn nhỏ, mẹ luôn nhẹ nhàng hát “ánh trăng sáng, chiếu rọi phòng, bé Hôi ngoan ngoãn nghe lời ngủ ngon…” tới khi dỗ hắn say giấc mới thôi. Sau khi mẹ mất, mẹ Mỹ Na cũng sẽ hát “hai cái lão hổ cong đuôi chạy trốn nhanh thật là nhanh, một con không mắt lại một con không tai, kỳ quái vẫn thực là kỳ quái…” (vâng, sự khác biệt giữa ‘mẹ’ và ‘mẹ kế’ =.=)
Chính là…
Hiện tại bên cạnh một người cũng không có, tất cả đều kéo nhau đi yến hội, chỉ có hắn một mình lẻ loi ở đây, hảo tịch mịch a!
Càng nghĩ lại càng mất ngủ…
Bỗng nhiên nghe có tiếng người ồn ào ngoài cửa sổ, mở ra cửa sổ liền thấy.
Cư nhiên là Tiên Nữ giáo mẫu!
[Tiên Nữ giáo mẫu: yeah, ta rốt cục cũng đã có đất diễn!]
Tuy rằng Tiên Nữ giáo mẫu của chúng ta là hỗn xã hội đen, là phần tử bất lương, chính là nàng chưa có kết hôn, cho nên vẫn là được mời dự yến hội.
Mẹ Tiên Đế buộc Tiên Đế phải mặc bộ lễ phục phi thường lộng lẫy phi thường sang trọng, này lại chẳng khiến Tiên Nữ giáo mẫu thiếu chút lên cơn điên sao chứ, chính là cự tuyệt không được, bởi vì đối với nàng ta…đáng sợ nhất…là mẹ đó.
Mẹ đã nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-phuc-dong-thoai/2253652/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.