Biệt thự Dương gia tối nay như được phủ một lớp màu ấm áp. Tiếng cười nói rôm rả vang vọng khắp phòng ăn. Hai bên gia đình, vốn là bạn bè thân thiết nhiều năm, gặp nhau có đủ chuyện để nói nên chẳng ai quan tâm đến hai đứa con vừa ăn cơm vừa liếc mắt đưa tình với nhau từ nãy giờ. Bàn chân nhỏ nhắn của Diệp Lâm Uyên khẽ đặt trên mu bàn chân của Dương Dịch Xuyên, mười ngón chân đan chặt vào nhau, liên tục cọ vào da thịt đối phương. Bàn tay hư hỏng của cậu cũng không yên phận, xoa nắn trên đùi cô, chốc chốc cả hai lại liếc mắt nhìn nhau cười thầm. Không khí ám muội giữa hai người dường như chỉ được phá vỡ khi mẹ Diệp lên tiếng hỏi cậu:
"Còn Dịch Xuyên tính thi vào trường nào?"
"Dạ!" Dương Dịch Xuyên giật mình, ngẩng đầu nhìn mẹ Diệp, đối diện với bốn cặp mắt phụ huynh đang nhìn chằm chằm mình, cậu chột dạ, vội vàng trả lời, "Đại học Kinh Tế ạ!"
Ba Diệp bên cạnh cười nói, "Vậy là thành đàn em của Tiểu Uyên rồi... Haha..."
Mọi người trên bàn ăn đều vui vẻ cười theo, chỉ có Dương Dịch Xuyên cùng Diệp Lâm Uyên là toát hết mồ hôi hột, tim vẫn còn đập thình thịch như trống trận. Cả hai nhìn nhau, tự dặn lòng sau này sẽ không lộ liễu như vậy nữa!
***
Cửa phòng Dương Dịch Xuyên vừa khép lại, cậu xoay người ép chặt Diệp Lâm Uyên lên cửa, mạnh mẽ chiếm lấy môi cô.
Diệp Lâm Uyên bị hôn bất ngờ, cô mở to mắt nhìn cậu, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-nhieu-thanh-nghien/3727831/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.