CHUYỂN NGỮ: LULU
BIÊN TẬP: HIÊN VIÊN DẠ NGUYỆT
☆ ☆
“Ta vốn tên là Diễm Diễm, vì sao không cho phép người ta gọi tên ta?!” Nàng đẩy hắn một cái, không nghĩ tới việc hắn đột nhiên nổi giận với nàng, cảm giác thật khó chịu, giống như tất cả đều là lỗi của nàng, nàng đã làm gì có lỗi với hắn?
“Chính là không cho phép.” Hắn quát to, ngực đau đớn, cắn răng nhịn xuống.
“Trại Mục Tư cũng gọi ta như vậy, đây vốn là nhũ danh của ta.”
Không đề cập tới còn được, nhắc đến nam tử biết ca hát đánh đàn, biết thổi khèn lại biết khiêu vũ Trại Mục Tư, quả thực là lửa cháy đổ thêm dầu.
“Tên của ngươi là Mộc Diễm Sinh! Không phải Diễm Diễm!” hắn gào đinh tai nhức óc.
“Chàng, chàng…” Nàng nhìn hắn, đã không còn lời nào để nói.
Nàng biết hắn luôn tức giận, luôn không vui, nhưng dù biết như vậy, nàng vẫn luôn nhớ hắn, muốn cười cho hắn xem, muốn hắn nhớ kỹ nụ cười của nàng. Nhưng mà, nhưng mà hắn căn bản không cảm kích.
Tiếp theo, nàng làm một chuyện mà nàng cũng không ngờ trước được.
Oa một tiếng, nàng lớn tiếng khóc.
Trong phòng ngoài tiếng khóc của nàng, hoàn toàn không tiếng động khác, Dung Xán bị phản ứng của nàng dọa ngây người.
Không biết qua bao lâu, nàng còn khóc, khóc nức nở. Dung Xán cuối cùng lấy lại tinh thần, tay chậm rãi cẩn thận chạm lau hai má ướt đẫm nước mắt của nàng.
“Mộc Diễm Sinh, ta, ta…” Tâm động không bằng hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-mon-danh-hoa/1956067/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.