Chương trước
Chương sau
Editor: Phạm Linh
Beta: Nha Đam
Đầu ngón tay của cô đang ở rất gần, chỉ cần hắn cúi đầu xuống một chút là có thể nếm được máu.
Vua Huyết tộc ngẩn người.
Sắc tím dưới đáy mắt càng lúc càng sâu.
Hắn đưa tay chạm lấy tay cô.
Rũ mắt, nhẹ nhàng khom lưng.
Huyết tộc khó có thể cưỡng lại mùi vị của máu, lần đầu tiên Y Lạc tiếp xúc với máu gần như vậy, cho dù là chưa từng nếm thử, cũng có phần khó từ chối.
Hắn từ từ ngậm lấy ngón tay cô.
Mùi hương ngọt ngào của máu ngập tràn trong miệng.
Vua Huyết tộc giật mình, đây là vị ngọt mà hắn chưa bao giờ được nếm.
Hơi thở ngọt ngào khiến người ta muốn ngừng mà không được.
Vua Huyết tộc không nhịn được mút vài cái rồi mới lưu luyến buông ra.
Miệng vết thương bị Vua Huyết tộc mút qua đã nhanh chóng khép lại.
Tạo ra một cảm giác tê dại ở đầu ngón tay.
Phong Thiển chớp chớp mắt, lại cúi đầu nhìn, cảm giác này giống như lúc trước xóa bỏ vết hằn đau đớn ở cổ tay của cô.
Cô ngước mắt nhìn vào đôi mắt của đối phương.
Đôi mắt ấy như chứa ánh sáng giờ đây đang nhìn cô ngẩn ngơ.
Tầm mắt dừng ở khóe môi của cô.
Nơi đó, có một chút máu.
Vua Huyết tộc giơ tay chạm vào khuôn mặt cô.
Tầm mắt nhìn chằm chằm vào khóe môi của cô.
Hơi thở hấp dẫn truyền đến mang theo hương vị mê hoặc lòng người.
Phong Thiển ngây người vài giây.
Rồi sau đó, chỉ thấy Vua Huyết tộc chậm rãi khom lưng xuống
Đôi môi lạnh lẽo phủ lên khóe môi dính máu, nhẹ nhàng hút vào miệng.
Hương vị máu ngọt tràn ngập khiến Vua Huyết tộc sung sướng nhắm mắt.
Cho đến khi giọt máu cuối cùng mất đi.Vua Huyết tộc mới chậm rãi đứng dậy, đáy mắt chứa một cảm giác xa lạ, nói: "Ngọt"
Phong Thiển chớp chớp mắt, ngón tay chạm khóe môi.
Vừa nãy là.....hôn sao?
"Bệ hạ vừa hôn em à?"
Vua Huyết tộc ngây người, có chút mê mang.
Sau đó mới hỏi: "Hôn là gì?"
Nghe câu hỏi đó, Phong Thiển kinh ngạc mà chớp đôi mắt.
Mảnh nhỏ vậy mà không biết hôn là gì.
Phong Thiển ngửa đầu nhìn về phía đối phương, giải thích: "Chính là...... Giống ngài vừa làm."
Vua Huyết tộc nhìn cô, hỏi: "Chính là hút máu sao?"
Phong Thiển: "......"
Mảnh nhỏ ở thế giới này ngây thơ như vậy sao?
Phong Thiển dừng một chút, quyết định tự mình làm mẫu.
Cô nhón mũi chân lên, tay nắm lấy bả vai đối phương, nhướn người lên hôn một cái.
Sau đó lui về.
Cô nói: "Đây chính là ' hôn '"
Vua Huyết tộc ngây ngơ chớp mắt, đôi mắt màu tím hiện lên vẻ nghi hoặc
Ừm, ngủ say mấy vạn năm khiến mảnh nhỏ trở nên ngây thơ như tờ giấy trắng à?
Chẳng trách, đến máu còn không uống.
"Tôi hiểu rồi." Vua Huyết tộc nghiêm túc nói, "Giống như vậy, đúng không?
Vừa dứt lời liền đè lên người cô.
Mái tóc bạc phủ lên bờ vai mảnh khảnh của cô. Trong không khí ngập tràn mùi hoa hồng.
Có một cảm giác lạnh lẽo phủ trên môi.
Hôn nhẹ một cái rồi rời đi, giống như...... là một học sinh tiểu học bắt chước động tác của thầy cô giáo, chỉ muốn thực hành một chút.
Phong Thiển ngẩn người, chớp chớp mắt.
Khuôn mặt trắng nõn đỏ ửng. Sau đó nhẹ nhàng nói: "Việc này không thể tùy tiện làm với người khác được đâu."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.