Cho dù như thế này không thoải mái, thiếu niên vẫn phải im lặng nhắm mắt.
Thế nhưng một lúc sau... cũng ngủ quên từ lúc nào không hay.
...
Ngày hôm sau.
Ánh nắng vàng nhẹ chiếu vào phòng qua ô cửa sổ.
Trên giường, lông mi của thiếu niên khẽ run.
Rồi từ từ mở mắt.
Một đôi mắt đen láy và xinh đẹp lộ ra, giống như hắc diệu thạch, phản chiếu ánh sáng yếu ớt của ánh nắng ban mai.
Thiếu niên ngây người chớp mắt.
Nhìn tình hình của mình hiện tại có chút mê mang.
Lại chợt nhớ ra rằng đêm qua ngủ quên bên mép giường.
Chính là......
Thiếu niên mím môi.
Phía sau lựng có cảm giác khó chịu như trước.
Thay vào đó... Mềm mại.
Thanh niên sững sờ, vừa định nhúc nhích, liền hạ tầm mắt nhìn thấy bàn tay trên eo mình.
Nam Khanh sững sờ.
Giây tiếp theo...
Người phía sau cũng khẽ nhúc nhích nhưng lại ôm chặt thiếu niên hơn.
"..."
Lúc này, thiếu niên hoàn toàn sững sờ rồi.
Trong đôi mắt đen nhánh làn thần sắc mê mang.
Nhận ra lúc này mình đang nằm trong vòng tay của cô, cậu thiếu niên căng thẳng siết chặt góc chăn, thẹn thùng cắn môi.
Không chỉ mặt trắng bệch mà ngay cả cổ cũng ửng hồng.
Quá xấu hổ.
Không biết chuyện gì đã xảy ra đêm qua.
Tại sao... mình lại được đối phương ôm vào lòng.
Nam Khanh kìm nén cảm xúc trong lòng, nhưng không dám động đậy.
Chỉ giữ nguyên tư thế vừa tỉnh ngủ kia.
Sợ đánh thức cô.
Lại có chút sợ khi đối phương thức giấc.
Không biết... Phải đối mặt với nhau như thế nào.
Trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/922646/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.