Editor: Nha Đam
Phong Thiển: "Vậy ngươi làm cách nào tìm được nó?"
Chưởng quầy: "..."
Tại sao cô nương này không làm theo kịch bản?
Phong Thiển nhìn xuống.
Cảm thấy nó khá ổn.
Tốt.
Phiền nhất là khi chọn lễ vật.
Ngay khi Phong Thiển đang chuẩn bị tính tiền, một cô nương mặc áo tím đột nhiên lao ra như gió, trực tiếp lấy ngọc bội trên tay cô.
Phong Thiển: "..."
Cô nương áo tím: "Chưởng quầy, ta muốn miếng ngọc bội này, tính tiền!"
Chưởng quỹ: "?!"
Hắn khó xử nhìn Phong Thiển một cái, nhẹ giọng nói: "Cô nương à, miếng ngọc bội này đã được vị cô nương này chọn trước rồi."
Cô nương áo tím cau mày nhìn về phía Phong Thiển.
Sau khi nhìn thoáng qua khuôn mặt quá mức xinh đẹp của đối phương, cô ta không khỏi nhíu mày lần nữa: "Nàng ta còn chưa nói muốn mua."
"Nhưng..." Chưởng quỹ ngập ngừng.
Cô nương áo tím nóng nảy: "Chưởng quầy, ngươi có bán hay không? Miếng ngọc bội này, bổn quận chúa đã sớm nhìn trúng nó rồi!"
Cô nương áo tím nói rõ thân phận, lòng bàn tay của chưởng quầy bắt đầu đổ mồ hôi.
Quận chúa.
Cũng dễ gì gì đắc tội...
Phong Thiển nhàn nhạt nhìn vị quận chúa này, nhưng không phát biểu ý kiến.
Đối phương hình như đã nhìn thấy cái gì, mắt sáng lên, nhanh chóng đi đến bên kia.
Phong Thiển nhìn về phía đó.
Một nam nhân.
Cẩm hoa y phục.
"Thái tử ca ca, sao huynh lại ở đây?" Cô nương áo tím yêu kiều nói.
Người được gọi là thái tử hơi ngạc nhiên và mỉm cười: "Thì ra là Huỳnh Nhi."
Cô nương áo tím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/922607/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.