"Bùi, Bùi ca ca, đau......" 
Lưng Kỳ Trường Ức dán chặt trên vách tường gồ ghề, lộm cộm đá hốc mắt hắn phiếm hồng. 
Lòng bàn tay ướt máu, làn da đau xót nhịn xuống khẽ cắn môi, chính là biểu tình của Bùi Tranh thô bạo cùng biểu tình âm trầm khiến hắn không biết phải làm sao. 
"Ngươi có biết có bao nhiêu người trong thành tìm ngươi khắp nơi không? Ngươi thì sao? Còn chơi đến vui vẻ!" 
Ánh mắt Bùi Tranh tràn đầy tàn nhẫn, hắn ghét nhất cảm giác mất khống chế này, tiểu ngôc tử rõ ràng vẫn nghe lời mình, hiện tại liên tục làm trái ý nguyện của mình khiến trong ngực hắn dâng lên một cỗ áp lực bạo ngược mất khống chế. 
Tuy rằng vận mệnh của tiểu ngốc tử vẫn nằm trong tay hắn nhưng muốn hắn nằm trong lòng bàn tay nhất định phải chặt chẽ khống chế hắn mới được. 
Hắn đem ý tưởng đó từng bước từng bước một thực hiện. 
Một chân thon dài hữu lực len giữa h.ai chân nhỏ bé yếu ớt, hơi hướng lên trên làm tiểu nhân nhi nhón chân lên cao. 
Kỳ Trường Ức không khống chế được hai tay nắm cánh tay của Bùi Tranh, nỗ lực duy trì thăng bằng. 
Lòng bàn tay hắn rách ra càng sâu, màu đỏ tươi của máu nhiễm lên quần áo huyền sắc của Bùi Tranh. 
"Bùi ca ca, ngươi đừng giận ta, là A Mộc Lặc cùng tứ ca ca nói, sẽ phái người nói cho ngươi tới đón ta, ta, ta đợi ngươi hồi lâu......" 
Bùi Tranh trong lòng đột nhiên vừa động. 
Kỳ Trường Phong, hắn cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-ha-khuynh-thanh/2846326/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.