Biên tập: Red Tea, Nguyệt Mẫn ┃ Chỉnh sửa: June
«Chương 015: 2019»
Cái ôm này kéo dài không lâu lắm. Lúc xe dừng lại, Úc Tri Niên là người chủ động kết thúc nó.
Dương Khác thoạt nhìn vẫn mơ mơ màng màng níu lấy tay Úc Tri Niên, hoang mang không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Hắn ngước mặt lên nhìn thẳng vào mắt cậu.
"Về tới nhà rồi." Úc Tri Niên nói với Dương Khác.
Tài xế mở cửa cho hai người.
Dương Khác khẽ gật đầu, vừa dính lấy Úc Tri Niên vừa bước xuống xe rồi đi vào trong nhà.
Úc Tri Niên cảm thấy có lẽ do cái ôm vừa rồi mà cả người mình đều nhuốm đầy mùi hương của Dương Khác, thoang thoảng trong không khí cũng là hương thơm của hắn.
Sự thân mật có thời hạn khiến Úc Tri Niên đau âm ỉ và ghen tỵ. Bởi vì nếu sau này Dương Khác có say rượu, người có thể nhìn thấy dáng vẻ ngờ nghệch hiếm có này là một ai khác chứ không phải cậu.
Vừa bước vào cửa, điện thoại Dương Khác lập tức reo.
Hắn mất hứng lèm bèm "Ai vậy", sau đó cầm điện thoại xem lướt quá rồi mới bắt máy và nói: "Bố ạ."
Úc Tri Niên bèn quay đầu lại nhìn một lát. Dương Khác cởi áo vest ra rồi đưa cho quản gia cầm, sau đó đứng một chỗ vừa nhận điện thoại của Triệu Tư Bắc vừa tháo cà vạt.
"Con vừa mới về nhà." Hắn trả lời: "Con ra ngoài ăn cơm."
Không biết do tay có vấn đề hay là do men rượu mà Úc Tri Niên nhìn hắn gỡ cà vạt mấy lần vẫn chưa xong.
Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-giat/230782/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.