Phiên ngoại 2:
Mình sẽ vĩnh viễn yêu anh ấy.
Nghiêm khắc mà nói thì lần đầu tiên Giản Lâm đến Phương gia là năm cậu 22 tuổi.
Phương gia lúc đó đã làm một bức tượng cho Phương lão gia tử đã qua 100 tuổi, đây được coi là một sự kiện lớn của gia đình, tất cả những người thân và đàn em trong gia đình đều phải tham dự.
Phương Lạc Bắc cũng trở về, còn dẫn theo Giản Lâm vừa lúc được nghỉ phép, hai người vừa xuất hiện trong biệt thự lớn của Phương gia đã nghênh đón hàng chục ánh mắt dò xét.
Đồng thời, Giản Lâm cảm thấy những người này ít nhiều cũng có chút sợ Phương Lạc Bắc.
Vì thế nên lúc nhìn cậu, hình như có chút kiêng kị.
Sau đó Giản Lâm mới biết được, chú Lạc của cậu khi đó danh tiếng không tốt thì đó chỉ là ở giới giải trí, ở Phương gia, địa vị của anh vô cùng cao, bởi vì thế hệ này chỉ sinh ra một đống bùn nhão trét không thể trét lên tường, chỉ có Phương Lạc Bắc lăn lộn đến mức có thể hô mưa gọi gió, còn có thể dựa vào chính bản thân ra sức kéo cao cổ phiếu công ty Phương Hằng.
Chuyện rõ hơn khi đến thứ tư tuần trước lại trúng liền —— một bộ phim mà Giản Lâm làm diễn viên chính mới được phát hành trong năm ngày và doanh thu phòng vé đã vượt quá một tỷ.
Thị trường chứng khoán cứ như đong đưa trong gió: Giản Lâm tốt chính là Phương Lạc Bắc tốt, mà Phương Lạc Bắc tốt thì chính là Phương Hằng tốt.
Đi lên, đi lên, đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-gia/1302778/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.