Nó gây nghiện, khiến người sa vào một cách điên cuồng, cũng khiến cậu lo lắng, hoảng loạn.
Phong cách nghệ thuật của đạo diễn Vương đã bị đánh bại bởi những câu nói thẳng thắn của nhân vật chính, quay đầu bỏ đi.
Nhưng Giản Lâm không đi được, cậu phải quay phim.
Ban đầu, đạo diễn Vương không thể giải thích cảnh này quá nhiều, cho nên việc quay phim của Giản Lâm cũng được thực hiện suôn sẻ. Dù sao thì đó cũng không phải là một cảnh quan hệ tình dục thực sự, cảnh hôn khi ngồi khỏa thân thực chất là một cảnh hôn. Quay nhiều cảnh thân mật sẽ dần quen hơn, huống chi đó còn là quay cùng Phương Lạc Bắc.
Kết quả bây giờ thì tốt rồi, cái gì va chạm mạnh, bùng nổ, đâm địa cầu, ầm, toàn bộ đã được thực thể hóa ở trong đầu Giản Lâm, lại thêm một câu "Bùm" trong đầu, cảnh quay thân mật này quả thực không thể nghĩ nhiều, chỉ cần tưởng tượng đã có hình ảnh động.
Chờ đến lúc ngồi trên eo anh, Giản Lâm tận lực đem trọng tâm đặt ở đầu gối cùng trên đùi mình, tự mình chống bản thân mình, tạm thời không dám ngồi xuống.
Phương Lạc Bắc nằm dựa vào đầu giường, nhìn cậu, ánh mắt ra hiệu cậu ngồi xuống.
Giản Lâm khách khí nói: "Em rất nặng."
Phương Lạc Bắc đi theo giả vờ giả vịt, khẩu khí như đang nói chuyện cũng đồng nghiệp: "Không sao."
Giản Lâm đơn giản ngồi dậy, hai đầu gối chống bên vòng eo của Phương Lạc Bắc, cẳng chân, mu bàn chân dán lên mặt giường, quỳ gối trên giường chơi điện thoại.
Phương Lạc Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-gia/1302758/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.