Anh nhớ tới đêm mưa ở ngõ nhỏ hôm đó, thiếu niên dính mưa ướt đẫm áo trong tay cầm cây gậy đánh vừa chính xác vừa tàn nhẫn.
Giản Lâm chưa bao giờ nhìn thấy trợ lý của Hoàng gầy, nhưng điều đó cũng ảnh hưởng suy đoán cậu đoán được từ giọng điệu và sắc mặt của trợ lý rằng chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra trong khách sạn.
Giản Lâm sau khi lên xe chỉ hỏi trợ lý hai câu nhưng người kia chỉ lo lái xe nhanh như bay, nói rất không bình thường, giải thích cũng không rõ ràng.
Chờ cho đến khi tới khách sạn, sảnh đợi vô cùng vắng vẻ.
Trợ lý vô cùng vội vã, cô tiếp tân sau quầy nhẹ vẫy tay với Giản Lâm.
Giản Lâm ý bảo trợ lý từ từ đã, đi về phía quầy tiếp tân.
Cô tiếp tân che miệng nhắc nhở cậu: "Đại lão tới."
Ai cơ?
Cô tiếp tân: "Phương Lạc Bắc."
Giản Lâm: "Cảm ơn."
Trợ lý ở cách đó không xa lại thúc giục: "Đi thôi, đi nhanh đi."
Giản Lâm nhanh chóng đuổi kịp trợ lý.
Chuyện Phương Lạc Bắc đã đến, nói ngoài ý muốn cũng không tính là ngoài ý muốn, bởi vì bọn họ đã gặp nhau cách đây không lâu.
Chỉ là lúc đó không nghĩ quá nhiều, giờ phút này mới có thể xác nhận rằng đoàn phim này có quan hệ với Phương Lạc Bắc.
Còn về phần là quan hệ gì thì Giản Lâm vẫn không không nghĩ nhiều. Bởi vì có nghĩ cũng vô dụng, sự thật khách quan cũng không vì suy đoán của cậu mà phát sinh chuyển biến nào đó.
Giặc tới thì đánh, nước dâng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-gia/1302721/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.