Tô Cách vừa nghe, rượu lập tức tỉnh một nửa: “Anh vừa nói cái gì?!”
Lậu Phong đắc ý cười, định lặp lại câu nói kia thì có một người đàn ông cao lớn xuất hiện, kéo tay y, không nói hai lời lôi người ra ngoài.
“Nè! Anh đi đâu thế? Còn chưa nói xong mà!” Tô Cách mơ màng nhìn Lậu Phong bị người đàn ông kia đưa đi.
Quay đầu nhìn Trần Mục Dương, cậu chỉ thẳng mũi anh: “Trần Mục Dương! Hoá ra anh có nhiều chuyện lừa em thật! Đúng là đồ lừa đảo!”
Giọng Tô Cách không nhỏ, nhưng người đang dùng bữa trong nhà hàng đều ngó sang. Trần Mục Dương không chịu nổi những ánh mắt đó, đành phải nhẹ nhàng nói: “Chúng ta về nhà thôi.”
Nói rồi, anh kéo cậu đứng dậy.
“Anh… anh buông ra! Mau nói cho rõ ràng!” Tô Cách lại giật đùng đùng phản kháng.
Trần Mục Dương nhét người vào xe, sau đó ngồi sang ghế lái, lái đi.
Tô Cách uống đến mơ màng, rất nhanh liền nhắm mắt ngủ.
Trần Mục Dương chạy vào gara, nhìn gương mặt an tĩnh của cậu, tay đưa qua, nhẹ nhàng vuốt ve hai má đối phương. Cảm nhận được mặt Tô Cách có chút thịt béo, liền xấu xa nhéo một cái.
Không ngờ lại đánh thức người ta, Tô Cách mơ màng mở mắt, thấy Trần Mục Dương, nước mắt nước mũi đột nhiên chảy: “Trần Mục Dương! Anh là tên lừa đảo! Nếu không phải anh nói mình thích nam, sao em lại theo anh cơ chứ?”
Ánh mắt anh tối sầm, nắm má cậu hỏi: “Ý em là, nếu anh chỉ thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-gia-thanh-that/2484926/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.