“Lọ lem vườn trường” đã chiếu hết, tuy độ phủ sóng không cao nhưng vẫn đủ làm Trương Tiêu Nhiên nổi tiếng. Hắn cũng là người được công ty hạ vốn gốc, hiện tại không khác gì cây rụng tiền, làm MC, còn tham gia diễn xuất.
Trần Mục Dương cũng trở thành ngôi sao mới nổi, mà Tô Cách thì hơi kém duyên một chút, chỉ với dừng ở diễn viên tiềm năng. Nhưng cậu còn nhỏ tuổi, nên tôi luyện nhiều hơn.
Dương Dương không trở thành đàn em của Trương Tiêu Nhiên, nhưng vẫn ký hợp đồng thành công với công ty đại diện Trịnh Diệc Hiên.
Dương Dương làm như vô tình nhưng trên thực tế rất đắc ý nói chuyện này cho Tô Cách biết, tuy quan hệ của hai người không còn được như trước, nhưng Tô Cách vẫn rất chân thành chúc mừng cậu ta.
“Chỉ cần yêu” thuận lợi kết thúc, thu hoạch được doanh số khá cao, xem như một thành tích đáng kiêu ngạo. Việc này cũng đưa Lậu Phong lên đội ngũ đạo diễn tiềm năng.
Hơn nữa công ty cũng đã sắp xếp fan-meeting trên cả nước của “Ái tình” xong xuôi, có thể tổ chức buổi đầu tiên vào kỳ nghỉ hè.
Tô Cách hưởng một giai đoạn rảnh rỗi, mà Trần Mục Dương thì đã nhận phim mới, hình như là đề tài dân quốc, nội dung về mối thù quốc gia. Anh diễn nam chính, những đồng diễn khác đều là tiền bối gạo cội chuyên trường phái hành động, mĩ danh có nữ chính cũng chỉ là vật hi sinh, còn đâu hoàn toàn xoay quanh các vai nam.
Cho nên Trần Mục Dương gánh rất nhiều áp lực, Tô Cách cũng rất thiết thực nghĩ mình nên ngoan ngoãn, như thế Trần Mục Dương chuyên tâm quay phim.
Bây giờ cậu ở nhà Trần Mục Dương, buổi trưa ngại đi xa nên hay về ký túc xá nằm một lúc.
Dương Thần cùng Ngụy Hàm đã chính thức ra mắt, lịch trình khá bận rộn nên ở ký thúc xá công ty, cũng gần như xin phép vắng hết tất cả các buổi học trên trường.
Nghĩ lại hai người đó trước đây vì tranh vai diễn mà suýt đánh nhau lên phường, bây giờ lại sắm vai anh em tốt, đúng là đôi khi giới giải trí không hề như trên màn hình.
Trước công chúng thì rất thân mật, bạn tốt, nhưng là vì danh tiếng, cần đến nhân khí để thu hút fans, lợi dụng lẫn nhau. Nhưng quan hệ thực của hai người như thế nào, rốt cuộc đánh nhau ra sao chỉ sợ chỉ có đương sự biết.
Nói không chừng nửa đêm về nhà là sẽ nghiến răng nghiến lợi oán hận, chỉ ước kẻ kia biến mất luôn cho khuất mắt, nhưng vẫn phải diễn trước fans hai người là bạn tốt.
Tô Cách với Dương Thần gặp nhau lần cuối cùng là trước Tết.
Gần đây Dương Dương cũng nhiều việc, cho nên ký túc xá gần như là địa bàn của một mình Tô Cách.
Cậu nằm trên giường xem “Ánh mặt trời” của Trần Mục Dương, lúc đang thiu thiu thì cửa phòng mở ra, Dương Dương đi vào, mặc một bộ quần áo rất hở hang, sắc mặt tái nhợt, nhìn rất mệt mỏi.
Tô Cách cảm thấy kỳ lạ, chẳng lẽ cậu ta lại nhận phim mới, phải đổi hình tượng?
Nhưng với quan hệ hiện tại thì cậu sẽ không hỏi.
Dương Dương hình như không nhìn thấy cậu, dáng đi kỳ lạ đến bên giường mình, nhưng vừa đặt mông đã kêu: “A!”, nhảy dựng lên.
Bấy giờ cậu ta mới thấy Tô Cách, cậu hỏi một câu theo phép lịch sự: “Cậu không sao chứ?”
Ánh mắt Dương Dương trở nên quái dị, lắc đầu, phiền muộn xoa đầu.
Tô Cách thấy mình quan tâm mà không được đối phương để tâm, cũng chẳng cưỡng cầu, tiếp tục xem phim.
Dương Dương đứng dậy cầm quần áo đi tắm, vừa vào phòng tắm thì Tô Cách đã nghe thấy tiếng chuông điện thoại của cậu ta reo lên không ngừng, cậu chẳng để tâm, tiếp tục dán mắt vào hình ảnh Trần Mục Dương mặc đồng phục cảnh sát.
Dương Dương tắm xong, nghe thấy chuông điện thoại, liền rảo bước đi qua.
Tô Cách nghiêng đầu nhìn qua, trên người Dương Dương có mấy dấu vết tế nhị, nhất là dấu hôn kéo dài. Tô Cách có như không biết lý do, lắc đầu, quyết định bỏ qua vấn đề.
Dương Dương nghe điện, không biết đầu kia nói gì mà khiến cậu ta khó xử: “Nhưng mà… đêm qua tôi mới… tôi hơi mệt.”
Hình như bên kia rất tức giận, Dương Dương nhăn mặt, cuối cùng vẫn phải bất đắc dĩ thỏa hiệp: “Vâng, tôi biết rồi.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]