Nắng xuân chiếu ấm áp, không gắt. Gió nhẹ xẹt qua như lụa mỏng vờn trên mặt, cực nhu hòa, cực mềm mại, rồi nhẹ nhàng trượt đi.
Từ phòng sản phụ đi ra, Đỗ Quyên cảm thấy không khí bên ngoài đặc biệt tươi mát.
Phùng Minh Anh ôm nàng đi quanh sân, nàng nhân cơ hội này đại khái nhìn qua Hoàng gia và thôn Thanh Tuyền.
Bắt đầu từ gần chỗ bên người trước.
Nhà của Hoàng gia là tường đất nhà tranh. Chính xác là tường là dùng tảngđá lớn xây lên, từ cửa sổ trở xuống đều là đá, mặt trên mới là tườngđất, dùng bùn tro mạt cưa hồ bằng phẳng.
Nhà chính có bốn gian, bên phải là một lều cỏ thấp, đại khái là chuồng gia súc.
Nhìn như đơn giản nhưng đông ấm hè mát, cực kỳ thực dụng. Khoảng cách bêntrong đều dùng ván gỗ ngăn, gian phòng còn cách tầng lầu, không giốngnhà tranh tro bụi bay đầy, trên gác xép có thể để đồ, người ở. Đỗ Quyênnghe Phùng Thị giao phó mợ đi lên lấy gì đó mới biết được.
Bên ngoài là sân phơi, tường viện cũng dùng đá cục xây thành, ước chừng cao một mét.
Thật sự tùy ý, không hợp quy tắc, thậm chí có chỗ bị tiểu hài tử vét sạchcục đá, hình thành một cái lỗ, mèo, chó và gà từ nơi đó đi vào chui ra.Có chỗ lại mưa xói lở một góc chưa kịp tu bổ, giống như tường đổ.
Trên mặt tường mọc đầy rêu xanh, lại có dây leo không biết tên. Dưới chântường là cỏ dại, hoa dại đủ mọi màu sắc nở ra. Góc sân tán lạc mấy câyđào và cây hoa quế và một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duyen/1590873/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.