Nước Đại Tĩnh, thànhKinh Châu huyện Trúc Khê, sâu qua 3 ngọn núi có thôn Thanh Tuyền, nướcnon tung hoành, lấy tên của dòng suối.
Tháng 4, núi quanh thônThanh Tuyền phủ đầy hoa rừng rực rỡ. Sở dĩ chúng nó tươi tốt như thế bởi vì nơi này cây rừng bị các thôn dân chặt hết, bụi cây hoa cỏ dưới tàngcây mới có thể hứng toàn bộ ánh mặt trời chiếu rọi.
Từ phía Tây đi qua hai đỉnh núi là rừng cây dày đặc. Rừng rậm mờ mịt nhưng vẫn lộ ra đường sâu thẳm vào núi cao.
Trong rừng, một thôn phụ bụng to đang bận rộn, dùng loan đao đem những nhánhcây tùng khô héo vàng óng ánh chặt thành từng đoạn một, thuận tay chấtđống ở một chỗ. Phía dưới đã lót sẵn dây thừng, đợi lát nữa buộc chặt.
Phụ nhân này họ Phùng, khoảng chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, mi mắtcoi như đoan chính, nhất là hai hàng lông mày kia, đen nhánh gọn gàng.Có lẽ do làm lụng vất vả, sắc mặt có chút đen. Nàng nhăn mặt, mím chặtmôi, như đang hờn dỗi ai.
Từ thân hình nàng, hẳn đã mang thai bảy tám tháng.
Nữ nhân ở nông thôn, dù đang mang thai cũng không cách nào nuông chiều,nâng bụng to giặt đồ nấu cơm như thường, lên núi đốn củi cũng không làchuyện lạ.
Trước kia lên núi đều là mấy phụ nhân hẹn nhau đichung. Hôm nay chỉ có một mình Phùng Thị. Đang là thời kì gieo hạt mùaxuân, trải qua mùa đông củi trong nhà đều dùng hết rồi. Chồng đang vộigieo trồng vụ xuân, con gái lại nhỏ, tất cả đều không trông cậy được.Nàng gần đến ngày sinh, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duyen/1590860/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.