Hạng Ương cũng có thể được coi là một người sống thành tinh luôn rồi. Vì vậy mà khi ông ấy có thể ra từ vụ nổ ở núi Long Vương thì đã có rất nhiều suy đoán.
Hơn nữa, những năm nay, dù Hạng Ương có sống ẩn dật ở nhà họ Trần, ngày thường cũng chỉ thích trồng đủ loại hoa cỏ trong sân vườn. Nhưng trên thực tế, ông ấy nắm rõ không ít chuyện của nhà họ Trần trong lòng bàn tay.
Chẳng qua trong mắt của ông ấy, vì một lời hứa với Trần Côn Luân nên vẫn luôn ở lại nhà họ Trần mười lăm năm. Vì vậy ông ấy mới lười quan tâm đến nhiều chuyện như vậy.
Nhưng mọi chuyện đã phát triển đến ngày hôm nay, Hạng Ương cũng bị ảnh hưởng theo. Hơn nữa trong mười lăm năm này, nói Hạng Ương không có tình cảm gì với nhà họ Trần thì chắc chắn là giả. Vì vậy nên bây giờ, Hạng Ương cũng không thể mặc kệ chuyện này ở bên ngoài nữa rồi.
“Ông Ương, ông muốn hỏi gì?” Trần Hùng hỏi.
Hạng Ương trả lời: “Cháu chắc chắn là biết ông muốn hỏi cái gì. Hơn nữa, ông cũng có thể chắc chắn bây giờ cháu đã điều tra được rất nhiều chuyện, chẳng hạn như là thân phận của Trần Kỳ Lâm.”
Trần Hùng ngẩn ra, vội vàng nói: “Ông Ương, hóa ra là ông đã biết lâu rồi sao?”
“Không, ông không biết.” Hạng Ương lắc đầu nói: “Chẳng qua là ông chỉ suy đoán chút thôi. Ông đã đoán ra từ lâu rồi, nhưng ông cũng chẳng buồn quan tâm mà thôi. Dù sao thì đây cũng là chuyện riêng của nhà họ Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901630/chuong-1993.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.