"Không biết, tôi cũng không biết."
Trần Hùng lấy tay dùng hết sức đánh thật mạnh vào trán của mình. Những việc này xảy ra quá đột ngột, thật kì lạ. Vậy nên bây giờ, đầu óc của Trần Hùng đã bị loạn đến mức biến thành bột nhão từ lâu rồi, không thể nào nghĩ được đây rốt cuộc là chuyện gì.
Anh ngẩng đầu, nhìn chằm chằm phế tích của Long Đài đang rơi xuống, ngay lập tức trong lòng trở nên căng thẳng.
"Ông Ương, ông không được xảy ra chuyện gì cả, nhất định không được xảy ra chuyện gì!"
Trần Hùng sải rộng bước chân, bước nhanh về phía phế tích của Long Đài đang rơi. Anh không ngừng tìm kiếm ở bên trong phế tích nhưng ngay cả những gì còn sót lại của Hạng Ương đều không thể kiếm ra được.
Nhưng mà tình hình như vậy lại khiến cho trong lòng Trần Hùng ổn định lại một chút.
Sức mạnh của một quả bom như vậy khi nổ cũng không có khả năng khiến người ta trở thành tro bụi được. Nếu như Hạng Ương và Liễu Nhất Kiếm thật sự bị bom nổ chết tại chỗ như vậy thì nhất định vẫn phải còn sót lại mảnh vụn hay thứ gì đó của bọn họ.
Nhưng ở đây lại không kiếm được gì cả.
Hơn nữa, lúc quả bom ở ngay dưới chân bọn họ, cao thủ đỉnh cao như Hạng Ương và Liễu Nhất Kiếm không thể nào không cảm nhận được cả.
Vậy nên…
Trần Hùng lao thẳng đến vách núi bên cạnh. Phía dưới dưới vách núi rất sâu, chỉ toàn là rừng cây rậm rạp. Mưa rơi tầm tã trong không trung, gió thổi mạnh bốn phía.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901617/chuong-1980.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.