Chương trước
Chương sau
Chỉ là tiến sĩ Mark không xác định được nguồn gốc di truyền là từ cha hay từ mẹ.
Đồng thời, tiến sĩ Mark cũng từng nói, có lẽ có thể lấy tủy của cha hoặc anh em anh chuyển sang bên ông để nghiên cứu xem.
Mà bây giờ Trần Kỳ Lâm đã bị Trần Hùng bắt được, một suy nghĩ cực kỳ ác độc lập tức xuất hiện trong đầu Trần Hùng.
"Trần Kỳ Lâm, không phải cậu vẫn luôn muốn tủy của tôi sao, cái gọi là lấy cách của người để trả cho người, cậu đối xử với tôi thế nào thì ông đây sẽ đối xử với cậu như thế.”
Vừa nói xong, Trần Kỳ Lâm vẫn luôn ngạo mạn đột nhiên cảm thấy hoảng sợ.
"Trần Hùng, con mẹ cậu muốn làm gì?”
"Tiến Sĩ.” Trần Hùng gọi một tiếng: “Có lẽ anh lấy tủy rất thành thạo nhỉ, cần thiết bị gì cứ liệt kê ra cho tôi, tôi bảo người đi mua cho anh.”
Tiến Sĩ giật mình, vội vàng nói: “Chắc chắn là chuyên nghiệp.”
“Vậy thì tốt, thiết bị ổn rồi thì lấy tủy của Trần Kỳ Lâm ra cho tôi, anh muốn lấy bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu.”
"Vâng, đại ca.”
Sau khi dặn dò xong, Trần Hùng không ở lại nơi này quá lâu, đi thẳng ra khỏi phòng.
Mà lúc này cuối cùng Trần Kỳ Lâm cũng sợ, chuyện lấy tủy này đối với người bình thường cũng không có ảnh hưởng quá lớn, nhưng Trần Kỳ Lâm hoàn toàn không muốn tủy của mình bị người khác lấy mất, cậu ta là lá ngọc cành vàng, chuyện này đối với cậu ta mà nói chắc chắn là thảm họa.
"Trần Hùng, con mẹ nhà cậu, cậu không thể đối xử với tôi như thế này.”
"Tôi là người thừa kế nhà họ Trần, nếu cậu dám đối xử với tôi như thế này, chắc chắn tôi sẽ khiến cậu không chịu nổi, tôi muốn giết cậu, giết cậu!”
Nhưng dù Trần Kỳ Lâm có kêu gào như thế nào thì ở chỗ này cũng không có ai để ý đến cậu ta.
Buổi chiều hôm đó, Trần Hùng sai người tìm tất cả thiết bị mà tiến sĩ cần cho anh ta.
Đồng thời, Trần Hùng đưa bản vẽ phác thảo mà tiến sĩ tự mình vẽ cho bọn Gora, ra lệnh cho bọn họ trong thời gian ngắn nhất giải quyết dây chuyền sản xuất nhện đỏ siêu cấp ở phương Bắc của Trần Kỳ Lâm.
Dù không thể ngăn chặn hoàn toàn nhện đỏ, nhưng chỉ cần nhổ sạch dây chuyền sản xuất quan trọng nhất thì những cái lẻ tẻ còn lại giao cho bọn Truy Phong xử lý sau cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Sáng sớm hôm sau, Trần Hùng vừa mới dậy thì nhận được điện thoại bên Gora gọi tới, nói tiến sĩ đã thành công lấy được tuỷ của Trần Kỳ Lâm, hơn nữa tình hình của Trần Kỳ Lâm không tốt lắm.
Biết được thông tin này, Trần Hùng đến chỗ biệt thự ngay lập tức.
Vừa đến biệt thự, Gora đã đến chỗ anh ngay: "Anh, tiến sĩ đó là một tên điên, tình hình không ổn lắm.”
“Có chuyện gì?” Trần Hùng nhíu mày nói.
Gora trả lời: “Nếu rút tủy của Trần Kỳ Lâm đến chỗ tiến sĩ Mark để nghiên cứu thì không cần lượng quá lớn, nhưng tên tiến sĩ đó lại rút một lượng gấp gần mười lần, thế nên có thể Trần Kỳ Lâm hỏng rồi.”
"***.”
Trần Hùng chau mày, quả nhiên bên cạnh Trần Kỳ Lâm không có kẻ nào bình thường, mà giờ tên điên này lại dùng thủ đoạn tương đồng lên người Trần Kỳ Lâm.
Trần Hùng lập tức bước đến căn phòng đó của Trần Kỳ Lâm, vừa vào Trần Hùng cũng bị dọa nhảy dựng.
So với hôm qua, Trần Kỳ Lâm bây giờ hoàn toàn như biến thành một người khác.
Chỉ thấy cậu ta ôm hai chân mình co quắp trong góc, hôm qua tóc cậu ta vẫn còn đen, hôm nay đã trắng xóa. Từng sợi tóc giống như tuyết trắng, nhìn mà giật mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.