Lúc này ở trong một căn phòng của tầng trên, Trần Kỳ Lâm bị trói bằng dây xích sắt ở trên giá giường sắt.
Lúc này cả người của Trần Kỳ Lâm thật sự trông có vẻ hơi đáng sợ, tóc tai bù xù, đôi mắt có hai quầng thâm lớn, gương mặt của anh ta còn trở nên trắng bệch không còn một chút máu nào.
Anh ta đã không ngủ cả đêm qua.
“Trần Hùng, anh đến rồi à, ha ha ha!”
Khi nhìn thấy Trần Hùng bước vào, trong miệng của Trần Kỳ Lâm liền phát ra tiếng cười quái dị, giọng nói của anh ta vô cùng khản đặc giống như đã bị cảm lạnh trong nhiều ngày vậy.
“Trần Hùng, anh đừng nghĩ rằng bắt được tôi rồi thì anh có thể thắng được tôi, tôi có cả nhà họ Trần ở phía sau tôi, anh cũng chỉ có thể nhốt tôi ở nơi này mà căn bản không dám làm bất cứ chuyện có hại đến tôi.”
“Nếu như anh dám đụng vào một sợi tóc nào của tôi thì tất cả các người đều phải chịu tai họa đấy, ha ha ha ha.”
Trần Kỳ Lâm càng cười càng trở nên điên cuồng, anh ta cho rằng Trần Hùng không dám động đến anh ta bởi vì hiện tại anh ta chính là cậu chủ duy nhất của nhà họ Trần và là người thừa kế của nhà họ Trần, mà nhà họ Trần chính là dòng họ có quyền thế nhất ở phương Bắc, cho dù có là Thiên Vương cũng không dám động đến anh ta.
Gora lao tới muốn đánh Trần Kỳ Lâm một trận nhưng lại bị Trần Hùng ngăn cản lại.
“Trần Kỳ Lâm, cậu cũng khá gan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901551/chuong-1914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.