Bầu trời đẫm máu, thi thể bị chém thành từng mảnh bay tung tóe, cuối cùng chỉ có Trần Hùng đứng ở đó, còn Hắc Bào đó lại rơi lả tả khắp nơi.
Cả rừng trúc tía bỗng trở nên lặng ngắt như tờ, chỉ có tiếng gió vù vù cuốn sạch những chiếc lá rơi bị nhuốm máu trên mặt đất, tạo cho người ta một cảm giác rất kỳ lạ.
“Trực tiếp chém đến mức không còn một mảnh nào à?”
Mọi người nhìn về phía đó với vẻ mặt không thể nào tin được, đến ngay cả Gora cũng hít vào một hơi.
Xem ra trong khoảng thời gian hơn một năm Trần Hùng trở lại nước Hoa Hạ, thực lực của anh chẳng những không hề suy yếu đi chút xíu nào, mà ngược lại còn mạnh hơn rất nhiều.
“Lão đại, anh... quả thật là càng ngày càng biến thái rồi.”
Gora đi thẳng về phía Trần Hùng, có chút choáng váng.
Trần Hùng thu Long Khuyết lại, sau đó ném đao Võ Sĩ lại vào tay của Gora, rồi nói: “Vì Thiên Tội đã khởi động lại rồi, vậy thì phải làm đến mức mạnh nhất, trước mắt có thể nói là bọn họ vẫn còn quá yếu.”
Nếu như lúc bắt đầu Trần Hùng mà nói ra những lời như vậy thì nhóm người của Trần Đại Lực chắc chắn sẽ không phục.
Dù sao thì trong khoảng thời gian ở đấu trường nước ngoài này, nhóm người của Trần Đại Lực đều đã trải qua rất nhiều suy biến, hơn nữa trong lòng của mỗi người cũng đều có chút kiêu ngạo.
Tuy nhiên vừa rồi sau khi Hắc Bào đó xuất hiện, Thiên Tội ngoại trừ Gora ra thì không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901542/chuong-1905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.