Trước kia, Trần Hùng có lẽ sẽ xem xét một chút về tình nghĩa anh em giữa anh và Trần Kỳ Lâm, nhưng hiện tại, mối tình cảm mong manh này đã tan biến như mây khói.
Trần Kỳ Lâm đã chạm đến giới hạn chịu đựng của Trần Hùng.
“Lôi Đình Kiện…... Lôi Đình Kiện!”
Lúc này, Trần Kỳ Lâm cũng nhận ra tình hình không ổn, cậu ta đã đánh giá Trần Hùng quá thấp, nếu cứ tiếp tục như này, tất cả thuộc hạ của cậu ta đều có thể bị Trần Hùng giết chết.
Tuy rằng kinh ngạc, nhưng Trần Kỳ Lâm cũng không hoảng sợ.
Bởi vì cậu ta chưa bao giờ nghĩ rằng sát khí lớn nhất trong tay mình là những tên cao thủ này, thứ vũ khí giết người thực sự của cậu ta là tiểu đội Kỳ Lâm, những người lính đánh thuê được trang bị trên mình nhiều súng ống đạn dược, đó mới chính là chỗ dựa thực sự của cậu ta.
Chỉ dựa vào một mình anh, có đánh giỏi đến mấy cũng ích gì? Có đánh lại súng ống không?
Tốc độ có nhanh cỡ nào, cũng nhanh bằng đạn dược không?
Một viên không được thì hai viên, hai viên không được nữa…… thì AK, anh tránh được không?
“Lôi Đình Kiện!”
Tiếng gầm của Trần Kỳ Lâm vang vọng khắp Tử Trúc Lâm, lúc này, vô số chấm đỏ từ bốn phương tám hướng phóng ra, lao tới vây quanh Trần Hùng và đám cao thủ kia.
Hai mắt Trần Kỳ Lâm đỏ hoe, cậu ta hét rống lên: “Giết anh ta, bắn chết anh ta cho tôi.”
Pằng pằng pằng!
Tiếng súng vang lên từ bốn phương tám hướng, và đạn bay vèo vèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901534/chuong-1897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.