Hoàng Cầu và Địa Sát đồng thời mắng một tiếng, một giây sau, rất nhiều người bên họ vô thức rút súng bên người ra, chĩa sang hướng bọn người Trần Hùng mà bắn.
"Nằm sấp xuống!"
Trần Hùng quát lớn một tiếng, mấy thành viên Thanh Cảnh Môn sau lưng lập tức nằm sấp xuống ẩn vào bụi cỏ.
Còn Trần Hùng thì cũng không nằm xuống mà lại dựa vào lực phản ứng nhanh nhạy để tránh khỏi mấy viên đạn kia.
Mà Hoàng Cầu với Địa Sát cũng không ham chiến, sau khi dùng hoả lực áp chế đám người Hoàng Cầu lên xe trước tiên, còn đám người Địa Sát thì nhảy thẳng lên chiếc thuyền đánh cá kia.
Chiếc xe khởi động, chạy trốn bằng tốc độ nhanh nhất, mà chiếc thuyền đánh cá thì lập tức quay đầu, hốt hoảng bỏ chạy.
"Đuổi theo."
Mấy thành viên Thanh Cảnh Môn sau lưng Trần Hùng đứng lên chuẩn bị đuổi theo, nhưng Trần Hùng lại khoát tay không chút hoang mang, nói: "Không cần mấy người đuổi theo, tụi nó trốn không thoát được đâu."
Nói rồi Trần Hùng quay đầu nhìn sang bên kia sông Tùng Hà, có một chiếc thuyền đang đuổi sang đây.
Trần Hùng lấy điện thoại ra, sau đó bấm một dãy số, đối phương nhanh chóng bắt máy.
"Lão đại, tụi em đến rồi." Đầu dây bên kia truyền đến tiếng của Gora.
Trần Hùng trả lời: "Tôi biết mấy cậu đến rồi, có nhìn thấy trước ngay mặt các cậu có một chiếc thuyền đánh cá đang chạy tới không, bắt hết tụi nó lại, đứa nào phản kháng thì giết hết."
"Còn nữa, trên bờ có hai chiếc xe đang chạy đi, bắt tụi nó đuổi trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901514/chuong-1877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.