Trần Tôn Long vẫn giữ lập trường ngay từ đầu, hy vọng Trần Hùng có thể cho Trần Kỳ Lâm một chút tủy xương, nên sẽ ngừng hẳn cuộc tranh chấp này, nhưng Trần Tôn Long lại quên mất, Trần Hùng càng khó nói chuyện hơn so với Trần Kỳ Lâm.
Trận này anh em tương tàn, đã sớm định trước.
“Chú Viễn, đã lâu không gọi điện thoại cho cháu, trong khoảng thời gian này như thế nào rồi?”
Chiều nay, Viễn Trọng Chi đột nhiên gọi điện thoại cho Trần Hùng, trong khoảng thời gian này Trần Hùng bận, Viễn Trọng Chi cũng không biết bận chuyện gì, cho nên bọn họ đã không nói chuyện qua điện thoại trong thời gian dài.
Cho nên, lúc Viễn Trọng Chi đột nhiên gọi điện thoại cho Trần Hùng, trái lại trong lòng của Trần Hùng kích động một chút.
VIễn Trọng Chi ở đầu dây bên kia điện thoại nói: “Chú vẫn không sao, hiện giờ phía Nam bên này tất cả đều đã đi vào quỹ đạo, thật ra rất nhàn nhã.”
“Trần Hùng, nghe nói cháu trong thời gian này ở miền Bắc gây ầm ĩ không nhỏ, bên phía cháu thế nào?”
Trần Hùng trả lời nói: “Tất cả tương đối thuận lợi, hiện giờ cháu đang đối mặt với nhà họ Trần, tiếp theo có khả năng mà một trận chiến ác liệt.”
Viễn Trọng Chi ở đầu giây bên kia im lặng một lúc, mới trả lời: “Chú nghe nói lần này cháu đối mặt với nhà họ Trần, quan hệ phía chính phủ đã rất khó sử dụng, như vậy, cháu ở bên kia lẻ loi một mình sao?”
“Trần Hùng, hiện tại có cần chú đem người phía nam phân phối cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901453/chuong-1816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.