Chương trước
Chương sau
“Hoàng tộc thủ đô?”
Trần Hùng giật nảy mình: “Thứ đồ chơi này sao lại liên quan đến thân thế hoàng tộc, hơn nữa còn qua tay vương tộc, đây có phải là hơi khoa trương rồi không?”
“Không hề khoa trương một chút nào, sự thật chính là như vậy.”
Thanh Long giải thích: “Bên phía thủ đô có một hoàng tộc làm một cuộc nghiên cứu vô cùng điên cuồng, còn con nhện đỏ, được lấy thông qua những người đặc biệt ở phía hoàng tộc, họ cũng muốn nghiên cứu cái này, nhưng sau đó bởi vì thiếu nguyên liệu nên nghiên cứu thất bại, và cuối cùng sản phẩm lỗi lần đó được người khác tung ra thị trường với giá cao.”
“Đây rốt cuộc là trò đùa gì vậy?” Trần Hùng nói: “Tôi nghe nói hai năm trước phương Bắc rất hưng thịnh nhưng sau đó lại bị phong tỏa trên diện rộng.”
Thanh Long lắc đầu: “Cụ thể thế nào thì tôi cũng không rõ, nhưng đại khái chính là ý này, thứu đồ chơi này là một loại chất kích thích vô cùng điên cuồng, có thể cải thiện các chức năng khác trong cơ thể người trong một khoảng thời gian ngắn, dù sao thì nó cũng không phải là thứ gì tốt lành.”
“Lần này tôi đích thân tải văn kiện này xuống, để Môn Chủ tứ phương chúng tôi dốc hết sức lực để tra xét loại nhện đỏ này, còn phương Bắc các cậu, chính là trọng điểm.”
“Cho nên, một khi cậu đã phát hiện bất cứ người nào bị nhiễm nhện đỏ thì có thể thẳng tay bắt người. Trong tình huống đặc biệt, cho phép tiền trảm hậu tấu, nhưng nhắc trước, cậu nhất định phải nắm giữ những chứng cứ xác thực.”
“Được.”
Sau khi nói xong chính sự, Trần Hùng tìm một nhà hàng, chuẩn bị mởi Thanh Long ăn cơm với anh em mình, dù sao thì Thanh Long cũng đã đồng ý từ trước rồi.
Vì vậy, trên đường đến nhà hàng, Trần Hùng trực tiếp phát mệnh lệnh, nói rằng hôm nay ở Thanh Cảnh Môn có buổi tiệc, Thanh Long đại nhân từ phương xa đến mời khách, ai có lòng muốn qua uống ly rượu thì cứ việc qua. Vì vậy, buổi trưa hôm ấy, hơn một ngàn người từ phương Bắc Thanh Cảnh Môn tiến vào, hơn một trăm bàn tiệc đã được dọn sẵn trong nhà hàng năm sao.
Bữa tiệc lần này, Thanh Long mời khách tốn hơn mấy trăm triệu bạc, cuối cùng lúc Thanh Long rời đi, Trần Hùng còn thấy ông ta đau đớn rơi lệ trong lòng.
Phương Bắc, Thành phố Cửu Long, nhà họ Trần!
Gia tộc nhà họ Trần này xứng đáng là gia tộc số một phương Bắc, trang viên của gia tộc được xây dựng hoàn toàn tương xứng với cung điện cổ đại.
Lúc này, trong một khu vườn ở trang viên nhà họ Trần, một người phụ nữ trạc tầm bốn mươi mấy tuổi, ăn mặc trang điểm xinh đẹp đang đứng tưới cây ở trong vườn.
Đừng nhìn người phụ nữ này hơn bốn mười mấy tuổi, dáng người của bà ta vẫn rất đẹp, xinh đẹp động lòng người, không chỉ như vậy, nước da của bà ta cũng được nuôi dưỡng vô cùng tốt, trắng như ngọc trai.
Người phụ nữ này tên là Yến Linh Ngọc, là mẹ kế của Trần Hùng, mẹ ruột của Trần Kỳ Lâm, là người có quyền lực rất lớn trong gia tộc nhà họ Trần.
Nhìn về nhà họ Trần, tổng cộng chia thành ba phe, trong đó một phe là lão phu nhân nhà họ Trần, một phe khác là đi theo Trần Tôn Long, còn phe thứ ba chính là Yến Linh Ngọc.
Một người phụ nữ khác họ, có thể có quyền phát ngôn tuyệt đối trong một gia tộc lớn như gia tộc nhà họ Trần, thậm chí có thể ngồi ngang hàng với gia chủ nhà họ Trần và lão thái quân. Có thể thấy người phụ nữ này hẳn là một người có thủ đoạn hơn người mới có thể có được quyền lực kinh người như thế!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.