“Cho nên, trước khi tới đây, tôi cho rằng anh cần đẩy nhanh tốc độ, nhanh chóng đưa tập đoàn Nghiêm Thị phục hồi trở lại, cần nhân viên thì tìm nhân viên, cần bảo vệ thì tìm bảo vệ, cần người giúp đỡ thì tìm người giúp đỡ.”
“Sản nghiệp lớn như vậy mà một mình anh kế thừa thì cũng khá là vất vả và rắc rối, nhưng tôi tin anh, nhất định có thể giải quyết những chuyện này đâu ra đấy.”
“Anh cứ yên tâm, tôi không sao cả đâu.” Nghiêm Hưng Đằng gật đầu: “Ngoài ra, bên phía Hiền Quyên cũng đang giúp đỡ tôi. Không bao lâu sau, tập đoàn Nghiêm Thị sẽ có chỗ đứng trong các tập đoàn ở tỉnh Đông Thành, tôi nhất định sẽ hoàn thành tâm nguyện của cha tôi, khôi phục tập đoàn Nghiêm Thị.”
“Ừm.”
Trần Hùng gật đầu, sau đó hai người đi ăn tối, ăn cơm xong, Nghiêm Hưng Đằng trở về trang viên Phỉ Thúy, còn Trần Hùng thì trở về chung cư của mình.
Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân Nằm trên giường xem tivi, sau khi xem xong, anh đi tắm rồi chuẩn bị đi ngủ.
Tuy nhiên, đêm đó, Trần Hùng lại không thể ngủ được.
Trong đầu anh, tất cả đều là hình dáng của Trần Kỳ Lâm.
Trong kí ức của Trần Hùng, Trần Kỳ Lâm vẫn là cô gái mười tuổi của mười năm trước. Mặc dù Trần Kỳ Lâm lúc đó mới chỉ có mười tuổi, nhưng đã vô cùng độc ác.
Trần Hùng nhớ rất rõ, lúc đó nhà họ Trần có một người giúp việc nuôi một con mèo, một hôm con mèo ấy đột nhiên biến mất, cô ấy tìm khắp nơi, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901434/chuong-1797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.