Hết thảy phải trách bọn họ tự làm tự chịu, ai bảo Mạnh Nhất Hạ cứ cố tình lấy nhà họ Trần ra đàn áp Trần Hùng, đó vốn dĩ là điểm mấu chốt mà không ai có thể đụng vòa của Trần Hùng
Hình đường phủ bụi đã lâu được Trần Hùng khởi động lại. Sáng hôm đó, toàn bộ Thanh Cảnh Môn đều có thể nghe thấy được tiếng gào thét thảm thiết của Mạnh Nhất Hạ và Thẩm Dương Thạnh. Những tiếng gào thét này thậm chí còn khiến nhiều thành viên Lục Phiên Môn sởn cả tóc gáy.
“Người anh em, sao tôi lại có cảm giác mấy ngày hôm nay anh trông là lạ nhỉ?”
Buổi chiều, Trần Hùng và Nghiêm Hưng Đằng cùng đến trang viên Phỉ Thúy. Hai người đang ngồi hóng gió, uống trà trong đình. Nghiêm Hưng Đằng rót cho Trần Hùng một tách trà, hỏi ra vấn đề mà mấy hôm nay anh ta vẫn luôn muốn hỏi.
Từ sau khi trở về thì Nghiêm Hưng Đằng vẫn luôn ở tại Thanh Cảnh Môn, thế nhưng sau đó anh ta quá mức nhớ nhà nên mới dọn về trang viên Phỉ Thúy. Hơn nữa tiếp theo Nghiêm Hưng Đằng định sẽ trọng chấn nhà họ Nghiêm, để nhà họ Nghiêm trở lại với thời kỳ huy hoàng ngày xưa.
Trần Hùng uống hết nửa tách trà, cũng không nói cho Nghiêm Hưng Đằng biết về chuyện máu trong cơ thể mình không bình thường.
Anh chỉ nhẹ nhàng bâng quơ lãng tránh đề tài này của Nghiêm Hưng Đằng: “Có thể là vì tôi lập tức sẽ phải gặp người nhà họ Trần đấy. Anh cũng biết mà, nhà họ Trần đã để lại cho tôi quá nhiều ký ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901418/chuong-1781.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.