Sau khi câu nói này của Trần Hùng vang lên, ở bên phía cửa vào có một thành viên của Thanh Cảnh Môn đẩy Nguyễn Đại đang ngồi xe lăn vào và chậm rãi đi về phía bên này.
Sự xuất hiện của Nguyễn Đại lập tức khiến nơi này lặng ngắt như tờ, vẻ mặt của Mạnh Nhất Hạ và Thẩm Dương Thạnh cũng lập tức biến đổi.
Trước đây bọn họ đã chắc chắn Nguyễn Kiền Bá và Tiền Hải đều đã chết rồi, nghĩ rằng đám người Trần Hùng sẽ không tìm thấy chứng cứ mà bốn gia tộc lớn bọn họ hãm hại nhà họ Nghiêm cho nên mới dám trắng trợn không kiêng dè gì như vậy.
Nhưng ai ngờ đám người Nhâm Thiên Tuyệt cũng không giết chết được Nguyễn Đại, cứ như vậy mọi chuyện đã phiền phức hơn.
“Nguyễn Đại!” Mạnh Nhất Hạ nhìn thấy Nguyễn Đại ở bên đó, vẻ mặt ông ta vô cùng khó coi.
Nhìn Nguyễn Đại vẫn vô cùng yếu ớt giống như trước, nhưng khi nhìn thấy đám người Mạnh Nhất Hạ và Thẩm Dương Thạnh thì gân xanh trên trán anh ta lại nổi lên, cảm xúc cũng trở nên kích động hơn.
“Mạnh Nhất Hạ, Thẩm Dương Thạnh, các ông thật độc ác.”
“Trước kia các ông nói cái gì bốn gia tộc lớn chúng ta nối thành một sợi, tình cảm như anh em. Nhưng khi nhà họ Tiền chúng tôi gặp tai hoạ thì các ông lại cố gắng bôi nhọ, phủi sạch tất cả quan hệ với nhà họ Nguyễn chúng tôi.”
“Không chỉ như vậy, các ông còn sợ nhà họ Nguyễn chúng tôi để lộ ra tin tức năm đó bốn gia tộc lớn hãm hại nhà họ Nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901411/chuong-1774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.