“Tôi không sao cả.”
Trần Hùng nói: “Mấy năm trở lại đây, tôi đã trải qua quá quá nhiều sinh ly tử biệt, tôi đã từng có rất nhiều anh em tốt giống như cậu vậy, thế nhưng cuối cùng tôi lại giương mắt nhìn bọn họ từng người từng người bỏ tôi mà đi.”
“Tất cả những chuyện này tôi sớm đã chết lặng rồi. Điều duy nhất tôi có thể làm được chính là mang theo một phần của những người anh em kia, tiếp tục đi về phía trước.”
Nghiêm Hưng Đằng khe khẽ gật đầu, anh ta còn muốn nói gì đó, nhưng cuối cũng vẫn nhịn lại. Chap mới luôn có tại _ TRUМtrц yeЛ. vN _
Cuối cùng, Nghiêm Hưng Đằng không tiếp tục quấy rầy Trần Hùng nữa, anh ta quay người rời khỏi, đi về phòng của mình.
Bên ngoài cửa sổ, mặt trời ngả về Tây, tia sáng cuối cùng trên bầu trời cũng biến mất với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được.
Rất nhanh, cả căn phòng đều tối sầm đi, giống như trái tim của Trần Hùng, cũng từ từ trở nên tối tăm.
Anh ngồi trên sofa trong phòng khách, chuẩn bị đốt một điếu thuốc cho mình, nhưng vào khoảnh khắc đánh bật lửa kia, anh nhìn ánh lửa vụt lên từ bên trong bật lửa, lại chậm chạp không đưa điếu thuốc trong miệng đến bên ánh lửa.
Đốm lửa này ở trong mắt Trần Hùng trở nên ngày càng đỏ, ngày càng đỏ.
Cuối cùng giống như là một… đốm máu tươi nở rộ!
Giờ khắc này, trong mắt Trần Hùng hiện ra tơ máu, mà mạch máu ở nhiều nơi trên người anh dường như cũng bắt đầu lộ ra.
Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901382/chuong-1745.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.