Trong mắt Lạc Siêu còn hằn đầy tơ máu, thấy Trần Hùng bước ra, anh ta vội vàng hỏi ngay.
“Những người khác lui xuống trước đi, ngoài ra, gọi Truy Phong tới đây cho tôi.”
Lạc Siêu ngẩn người, dù anh ta không hiểu tại sao Trần Hùng lại muốn gọi Truy Phong tới nhưng anh ta vẫn làm theo những gì Trần Hùng dặn dò.
Sau khi nhóm người Lạc Siêu rời đi, viện trưởng của bệnh viện cũng lập tức chạy tới: “Cậu Trần, kết quả sao rồi?”
“Thất bại rồi, viên đạn gần tim quá, dù tôi đã lấy được đạn ra nhưng tim đã bị tổn thương, anh ta đã chết rồi.”
“Cái gì?”
Lúc đầu viện trưởng cũng rất bất ngờ nhưng hình như ông ta cũng đã đoán được chuyện này rồi nên không hề tỏ ra quá ngạc nhiên.
Bởi cho dù đích thân họ tiến hành những ca phẫu thuật như thế này thì tỷ lệ thành công cũng không vượt quá mười phần trăm.
“Vậy có cần tôi gọi người tới đưa bệnh nhân đến nhà xác không?” Viện trưởng hỏi.
Trần Hùng xua xua tay, đáp: “Không cần đâu, người này là phạm nhân đặc biệt của Thanh Cảnh Môn chúng tôi, tôi cần phải đưa thi thể của anh ta quay về Thanh Cảnh Môn rồi mới thống nhất xem sẽ xử lý thế nào.”
“Được thôi, môn chủ Trần.”
Viện trưởng hơi ngừng lại một chút rồi mới nói tiếp: “Cậu bận rộn suốt cả một đêm, cũng mệt mỏi quá rồi, hay là cậu đi nghỉ ngơi một lát trước đi, những chuyện còn lại cứ giao cho chúng tôi xử lý.”
“Lát nữa bệnh viện của chúng tôi sẽ phái người có chuyên môn đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901376/chuong-1739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.