“Cám ơn người anh em.”
Trần Hùng thu hồi dao Long Khuyết sau đó cảm ơn Nghiêm Hưng Đằng.
“Tôi mới phải cảm ơn anh.”
Nghiêm Hưng Đằng nói: “Sau khi nhà họ Nghiêm gặp phải đại nạn, hai năm nay tôi vẫn trốn đông tây, trong thời gian này tôi có liên lạc với rất nhiều bạn tốt của cha tôi trước kia hy vọng bọn họ có thể ra mặt giúp nhà họ Nghiêm tôi báo thù, nhưng chưa từng nghĩ tới những người đó đều tránh tớ như tránh ôn dịch.
Có một người duy nhất sẵn sàng giúp đỡ, nhưng cuối cùng người đó vẫn có âm mưu khác.”
Nói đến đây, Nghiêm Hưng Đằng không tự chủ được nắm chặt nắm đấm.
Trần Hùng an ủi: “Bốn đại gia tộc nợ nhà họ Nghiêm anh, tôi nhất định sẽ giúp anh đòi lại.”
“Trong đó còn có vật gì!”
Trần Hùng chỉ vào bên trong hộp sắt nói.
Bên trong hộp sắt này ngoại trừ đựng con dao Long Khuyết ra còn có một lá thư cùng một tấm thẻ ngân hàng.
Nghiêm Hưng Đằng trước tiên cầm lá thư lên sau đó mở ra.
Sau khi xem xong, sắc mặt Nghiêm Hưng Đằng thay đổi.
“Trong thư nói gì?” Trần Hùng hỏi.
Nghiêm Hưng Đằng cầm thẻ ngân hàng màu đen lên, nói: “Tấm thẻ này là thẻ đen chí tôn do ngân hàng của Nguyễn Thị năm đó phát hành, chỉ có một thẻ duy nhất.”
“Ý anh là sao?” Trần Hùng nghi ngờ hỏi.
Nghiêm Hưng Đằng trả lời: “Trước đây nhà họ Tiễn là gia tộc phụ thuộc của nhà họ Nghiêm tôi, chủ yếu là làm về ngân hàng, trên thực tế Ngân hàng Nguyễn Thị trước đây đều do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901345/chuong-1708.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.