“Trước khi vào, cậu không biết gõ cửa trước sao?” Triệu Hiền Quyên chán ghét nhìn Triệu Kim Bằng nói.
“Hừ!”
Triệu Kim Bằng hừ một tiếng, nói: “Nói thừa, cậu chủ Thẩm đã đợi ở dưới rất lâu, chị còn muốn giềnh giàng đến khi nào nữa?”
“Ngoài ra, trên mặt chị làm ra chút tươi cười cho tôi, đắc tội cậu chủ Thẩm, tôi sẽ khiến cho chị chịu không nổi.”
Triệu Hiền Quyên cũng lười tranh luận với Triệu Kim Bằng, sự việc đã đến nước này cô ấy đã không có lựa chọn, đành phải xuống lầu.
“Hiền Quyên, hôm nay cô thật đẹp.”
Nhìn thấy Triệu Hiền Quyên đi xuống lầu, đầu tiên Thẩm Tăng Lập tiến lên nghênh đón, sau đó anh ta nắm lấy tay Triệu Hiền Quyên, bắt chước dáng vẻ của một người phương Tây, chuẩn bị hôn lên tay Triệu Hiền Quyên.
Tuy nhiên, Triệu Hiền Quyên lại rụt tay lại với vẻ chán ghét.
Thẩm Tăng Lập cau mày.
Triệu Kim Bằng bên cạnh thấy tình hình không ổn, vội vàng bước tới nói: “Cậu Thẩm, thời gian không còn sớm nữa, hội đấu giá ở trang viên Phỉ Thuý bên đó sắp bắt đầu rồi, chúng ta nhanh chóng qua đó thôi.”
“Được.”
Thẩm Tăng Lập không có chấp nhặt với Triệu Hiền Quyên, khi đi trên đường anh ta cũng ba lần năm lượt muốn giao tiếp với Triệu Hiền Quyên, nhưng thái độ của Triệu Hiền Quyên đối với anh ta luôn lạnh như băng, khiến trong lòng Thẩm Tăng Lập rất không vui.
Tuy nhiên, Thẩm Tăng Lập không so đo với Triệu Hiền Quyên, anh ta thích thách thức như vậy, Triệu Hiền Quyên càng đối xử với anh ta một cách lạnh lùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901309/chuong-1672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.