"Sao có thể chứ?"
Tả Bất Phàm cảm thấy điếu xì gà trong tay mình có chút hút không nổi rồi, rõ ràng Trần Hùng nhìn qua chỉ mới hơn hai mươi tuổi, nhưng vì sao cậu ta lại làm cho người ta cảm thấy giống như có trăm năm công lực vậy.
Sau khi xử lý xong đám cao thủ nhà họ Trần, Trần Hùng nhẹ nhàng lắc lắc tay mình, sau đó xoay người nhìn về phía đám người Tả Bất Phàm, nói: "Chỉ có chút bản lĩnh này, còn muốn giết tôi?"
"Tả Bất Phàm, mấy người các ông quả thật là to gan lớn mật, thế mà dám kêu người tới giết môn chủ tôi đây, các người chơi xong rồi chứ?"
"Ông Ưng!"
Dưới tình thế cấp bách, Tả Bất Phàm hoảng loạn rống lên một tiếng, trong phút chốc, một bóng đen trong nháy mắt từ phía xa xông đến.
Tốc độ cực nhanh, hơn nữa còn kèm theo tiếng quyền phong vù vù.
Chỉ lấy ông Ưng kia hai móng giống như vuốt ưng vậy, lúc xông về phía Trần Hùng bên này không ngừng cào loạn trong không trung, một đôi tay vuốt kia, tựa như có lực lượng bổ vỡ vàng đá.
Đồng thời, hai cơ bắp của ông ta căng lên, gân xanh không ngừng lan tràn trên cánh cánh tay ông ta, nhìn qua tràn đầy lực lượng.
Ông Ưng này, tuyệt đối là cao thủ siêu cấp hàng đầu.
"Ưng Trảo Công sao?"
Trần Hùng nheo mắt lại, nhìn lão Ưng kia đang cách mình càng lúc càng gần.
Lúc ông Ưng còn cách Trần Hùng ba bốn mét, đột nhiên một bước nhảy vọt lên, cả người đều nhảy lên trên không cách mặt đất ba, bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901267/chuong-1630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.