“Vậy thì sao?” Lúc này, vài người cũng bất giác trở nên nghiêm túc.
Một suy đoán đáng sợ xuất hiện ở trong đầu bọn họ: "Chẳng lẽ dù ông Tương không uống rượu thì cũng không tránh được một phát súng kia của Trần Hùng ư?"
“Không loại trừ khả năng này.” Tả Bất Phàm cầm trên tay một điếu xì gà và hút một hơi: “Đừng nghĩ rằng Trần Hùng còn rất trẻ, nhưng anh ta chắc chắn không giống với những người giàu có và chơi bời được trụ sở chính cử đến trước đây. Tôi có thể cảm nhận được hơi thở từ người của anh ta và người bình thường nhất định không thể so sánh được với nó."
"Hơn nữa, tôi cũng đã điều tra ra tin tức về việc Thần Hổ bị Trần Hùng bắt ở Nhật Bản vào hai tháng trước là hoàn toàn đúng sự thật."
Khi những lời này vừa nói ra, trong lòng ba người khác đều run rẩy một cách dữ dội: "Là chính Trần Hùng tự mình bắt được Thần Hổ chứ không phải là người khác sao?"
"Đúng vậy!"
"Làm sao có thể có điều này chứ?"
Ba người họ nhìn nhau. Thần Hổ đã từng là người lãnh đạo trực tiếp của bọn họ nên bọn họ biết rất rõ rốt cuộc người đó mạnh đến mức nào. Nhưng bây giờ Trần Hùng này vậy mà có thể bắt được Thần Hổ trở về từ Nhật Bản. Điều đó chứng minh rằng người thanh niên năm nay chỉ có hơn hai mươi tuổi nhưng lại còn mạnh mẽ và tài giỏi hơn cả Thần Hổ.
Điều này thật sự là quá khó tin.
"Rốt cuộc Trần Hùng đến từ đâu vậy?"
Tả Bất Phàm nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901259/chuong-1622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.