Hai năm trước, bọn họ nhìn Thanh Cảnh Môn rối tung mà chẳng thể làm được gì, nhưng bây giờ, người đáng tin cậy của bọn họ đã đến, bọn họ cuối cùng cũng có thể vì niềm tin và sự chính trực của mình mà cống hiến hết mình.
Trần Hùng nhìn đồng hồ đeo tay nói: "Bây giờ là hai giờ chiều, tôi cho các người ba tiếng chuẩn bị, gọi những người đáng tin dưới quyền của các người tập hợp tại tổng bộ."
"Vâng!"
Ba người không hỏi Trần Hùng định làm gì, nhưng trong lòng bọn họ đã đoán ra được, nên lập tức đồng ý ngay.
Sau đó, ba người Truy Phong rời đi, bắt đầu triệu tập thủ hạ của mình, còn Trần Hùng thì lái xe quay về tổng bộ của Thanh Cảnh Môn phương bắc.
Sau khi trở về, anh lập tức gọi Diệp Phi, Dương Bách và Lạc Siêu đến văn phòng.
"Môn chủ."
“Ừm.” Trần Hùng gật đầu nói: “Tôi sẽ cho các người hai tiếng để chuẩn bị, thu thập tất cả tội trạng mà Tiêu Tứ đã phạm phải ở phương Bắc trong mấy năm qua, đóng thành hồ sơ rồi gửi tới văn phòng của tôi. "
Ba người hơi sững sờ.
Trần Hùng hơi nhíu mày nói: "Sao, các người có vấn đề gì à?"
"Không có."
Diệp Phi bỗng nhiên lắc đầu, nói: "Nói đến Tiêu Tứ, hai năm qua tại tỉnh Đông Thành thật sự không có chuyện ác gì mà ông ta không dám làm, nhưng tội ông ta phạm phải thật sự khó mà liệt kê hết."
"Nhưng những chuyện mà Tiêu Tứ đã làm đều được mấy vị chủ quản như Tả Bất Phàm bao che hết, muốn thu thập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901243/chuong-1606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.