Mà trong lúc lơ đãng, Trần Hùng lại phát hiện một cô nữ sinh đại học vẫn luôn nhìn về phía bên này, hơn nữa vẻ mặt có chút quái lạ.
Cô ấy giống như có lời gì đó muốn nói với Trần Hùng, nhưng lại không dám nói?
Trần Hùng cảm thấy có gì đó không đúng, anh quay người lại, nhìn về phía nữ sinh viên kia hỏi: “Cô có chuyện gì cần tôi giúp đỡ sao?”
Lời này vừa nói ra, nữ sinh viên kia ngẩn ra.
Mà tên đầu trọc hung thần ác sát ở bên cạnh đứng bật dậy, hắn ta hung tợn trừng mắt nhìn Trần Hùng, nói: “Nhóc con, lá gan không nhỏ đấy, muốn gạ gẫm em gái tao sao?”
Trần Hùng nhướng mày!
Đầu trọc tiếp tục nói: “Mẹ nó, còn nhìn em gái tao nữa, tao sẽ móc mắt mày ra.”
Trần Hùng nhíu chặt chân mày.
Anh là người đàng hoàng, chẳng thèm tính toán với loại kiến hôi như thế này, thế nhưng anh thật sự cảm nhận được cô gái kia có điều gì muốn nói với mình.
“Có lời gì, cô cứ nói đi!” Trần Hùng không để ý đến sự uy hiếp của đầu trọc, quay sang hỏi nữ sinh kia.
“Con mẹ nó mày xem lời nói của ông đây như gió thoảng bên tai có phải không?”
Đầu trọc đột nhiên trở nên phẫn nộ, gần như chỉ thẳng mũi Trần Hùng mắng.
Sắc mặt Trần Hùng trầm xuống, trong nháy mắt liền bắt được ngón tay của tên đầu trọc, dùng sức bẻ!
“A...”
Tên đầu trọc bị đau hét lên thảm thiết, tiếp theo cả người đều ngã ở trên bàn.
“Có chuyện thì nói.” Trần Hùng hỏi nữ sinh kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901214/chuong-1577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.